Phía trên tế đàn hơn trăm trượng xuất hiện một đạo quang hồ dài hơn ba mươi trượng.
Chỗ rộng nhất của nó chỉ có bốn, năm trường, hình dạng như vầng trăng khuyết vậy. Đây đúng là một cái khe hở không gian to lớn hiếm thấy. Chỉ là không biết lúc trước bị cấm chế gì che lấp mà với nhiều tu sĩ Nguyên Anh kỳ ở đây như vậy vẫn không phát hiện ra nó.
Chẳng lẽ đây chính là lối vào Linh Miểu viên.
Nhìn mắt thường có thể thấy được không gian đang vặn vẹo biến hình, cho dù là Ngụy Vô Nhai cũng tuyệt đối không dám xông vào vì lực cắt của nó, tu sĩ thế giới hiện tại đâu thể chịu đựng được. Khó trách mà Ngụy Vô Nhai lại nhịn không được giận dữ quát lên.
"Linh Miểu viên nguyên vốn tồn tại ở giữa Linh giới và Nhân giới nên muốn đi vào nhất định phải lợi dụng khe hở không gian. Chỉ hơi vặn vẹo một chút nhưng lại trực tiếp mở ra thông đạo Linh Miểu viên. Các ngươi yên tâm, ta đương nhiên sẽ không để mấy vị cứ như vậy xông vào mà có biện pháp truyền tống tạm thời. Bất quá cũng sẽ gặp một chút nguy hiểm nhất định, xác suất thành công chỉ nắm chắc khoảng sáu, bảy thành. Tu sĩ Kết Đan Kỳ không nên đi vì tu vi bọn họ không đủ, đi chỉ là chịu chết mà thôi." Nho sinh đảo mắt liếc mọi người một cái rồi thản nhiên nói.
"Nắm chắc sáu, bảy thành? Tại sao trước khi tới đây ngươi lại chưa bao giờ nói qua việc này?" Sắc mặt Môn chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-2/2322755/chuong-834.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.