Tử Linh thấy băng sơn có vẻ như không chống chọi nổi thì không kìm được lộ ra vẻ sợ hãi, sắc mặt tái nhợt, liếc mắt nhìn Hàn Lập ở bên cạnh một cái.
Hàn Lập lúc này đang đứng ở trong màn hào quang do cự thuẫn biến thành, thần sắc bình tĩnh như thường, một tia bối rối cũng không có.
Tử Linh thấy vậy, trong lòng cũng bình tĩnh hơn, nàng cho rằng Hàn Lập còn có thủ đoạn hộ thân khác nên mới trấn định như thế.
Nhưng ngoài dự liệu của Tử Linh chính là sau đó Hàn Lập chẳng di chuyển hay thi triển bất cứ pháp bảo cùng thần thông gì, mà lam sắc băng sơn mặc dù bị khí lãng, cự thạch công kích rung lên không thôi nhưng vẫn tỏ ra vô cùng cứng cỏi, một tia rạn nứt nhỏ cũng không có xuất hiện.
Tử Linh trong lòng vui mừng lẫn sợ hãi. Thế mới biết, lam băng kia không phải là do hàn khí bình thường ngưng kết thành, tựa hồ so với tinh cương còn muốn cứng rắn hơn ba phần.
Sau thời gian tầm một chén trà nhỏ, khí lãng kinh người rút cuộc cũng đã qua đi. Âm thành ầm ầm ù ù cũng theo bạch tuyến phía xa xa biến mất, không gian đồng dạng trở lại lặng yên không tiếng động.
"Nó rút cuộc là cái gì vậy? Trong Trụy Ma Cốc sao lại xuất hiện hiện tượng như thế?" Tử Linh nhẹ thở ra một hơi, đem thải hà (đám mây hồng) trước người hóa thành chiếc khăn lụa thu vào trong tay rồi mới nghi hoặc hỏi Hàn Lập.
"Không rõ lắm, tuy nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-2/2322748/chuong-838.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.