Trong miệng hô một tiếng nhỏ, hào quang trên người Hàn Lập bỗng nhiên mở rộng ra một lần nữa, tiếp theo bạch quang trong áo bắn ra, một người xoay vòng một cái xuất hiện trước mắt.
Đúng là Ngân Nguyệt biến hình thành tiểu hồ trắng như tuyết, "Thời gian không nhiều chúng ta chia nhau đi tìm đồ vật kia đi" Hàn Lập vừa bay vừa nói, một đoàn điện cầu màu vàng trong tiếng sấm hiện lên ở trong lòng bàn tay, không chần chờ ném đi.
"Ầm" một tiếng lớn, điện cầu hóa thành điện võng bám vào thân thể bạch hồ.
"Nhớ kỹ! Thần Lôi này có thể duy trì trong khoảng thời gian không dài, nếu có dấu hiệu suy yếu, ngay lập tức quay trở lên trên mặt đất, ta sẽ sớm quay lên" Hàn Lập nghiêm giọng nói.
"Vâng chủ nhân, Bất quá Ma Tủy Toản kia bộ dáng ra sao? Tiểu tỳ không biết" Bạch hồ truyền ra giọng nữ nhân trẻ tuổi êm ái dễ nghe.
"Ma Tủy Toản đen như mực, giống như tinh thạch, bên trong có chứa ma khí kinh người, cứ như thế mà tìm" Không chờ Hàn Lập nói, Đại Diễn Thần Quân đã mở miệng trả lời.
"Nếu là như vậy, thì dễ làm rồi, tiểu tỳ đi trước" Bạch Hồ gật đầu, trên người ngân quang chợt lóe, chui vào bên trong bãi đá không thấy bóng dáng.
Hàn Lập bản thân cũng không có nhàn rỗi, trong tay vung Ngọc Như Ý lên, hào quang màu vàng xuất hiện.
Người bao bọc trong vòng bảo hộ, vô thanh vô tức nhập vào dưới đài.
Trên đài rộng lớn thời không thấy một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-2/2322674/chuong-875.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.