"Vậy sao! Không biết môn hạ đệ tử này của lão phu đã đắc tội như thế nào, mà Trịnh vệ huynh không tiếc thân thủ tự tay giáo huân vậy?" Đúng lúc này, một thanh âm nhàn nhạt (không nóng không lạnh, vô cảm – Vịt) từ xa truyền tới, tiếp đó mấy đạo độn quang khác nhau nhanh chóng bay tới, chớp mắt đã thấy mấy tên Độc thánh môn đệ tử ở trước mặt.
Người vừa lên tiếng, đối diện với nhân ảnh thần sắc đờ đãn phía trong hồng quang kia, chính là vị tu sĩ họ Hoa.
"Thì ra Hoa huynh thực đã đến, Trịnh mỗ thất lễ rồi. Tại hạ vừa rồi chỉ là cùng với đệ tử quý môn nói giỡn mà thôi, làm sao dám lấy lớn khi nhỏ chứ!" Đại khái những tu sĩ ở đây đều thấy dược, tu sĩ hùng hùng hổ hổ bên trong hồng quang kia,vừa thấy vài vị Độc Thánh môn trưởng lão tới đây, lập tức cười cười nói, khác xa so với lúc trước, một chút thể diện cũng dem quẳng đi mất.
"Hắc hắc, vị này chính là tứ tán chân nhân đại danh đỉnh đỉnh Trịnh vệ đạo hữu sao. Hôm nay gặp mặt, quả nhiên danh bất hư truyền!" Một trận cười to từ bên kia truyền tới, mọi người chợt thấy hoa mắt, tại chỗ hồng quang cùng với đam tu sĩ Độc thánh môn bỗng nhiên xuất hiện năm bóng người mờ ảo, mỗi người tựa như cây gậy trúc đứng đó.
"Ngũ tử đồng tâm ma! Nguyên lai là Âm la tông Kiền huynh đã tới rồi!" Tu sĩ bên trong hồng quang thanh âm đại biến, chấn động mãnh liệt.
"Không dám,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-2/2322428/chuong-997.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.