Mộc thước trên đỉnh ngân hạp ( chiếc hộp màu bạc) phát ra một cái lồng màu lục quang, linh quang lóe lên, nhất thời ngân quang tiêu thất, một lần nữa trở lên yên tĩnh dị thường.
Có vẻ cực kỳ quỉ dị!
Nếu có người nào đứng gần phụ cận chiếc bàn có ngân hạp mà liếc mắt nhìn qua, sẽ càng hoảng sợ. Cách trước bàn khoảng hơn mười trượng, rõ ràng thấy một cái nhân ảnh đứng ở nơi đó không có nhúc nhích
Người này mặc lam bào, đầu quấn khăn đỏ, trên mặt bích văn chớp động, rõ ràng là Độc Thánh Môn Đại trưởng lão Hoa Thiên Kỳ.
Chính là lúc này Hoa Thiên kỳ hai mắt khép hờ, thần sắc đờ đẫn, tai, mũi đều chảy máu, nếu không phải trước ngực còn có chút phập phồng không ngừng, chỉ sợ ai cũng nghĩ đây chính là một cái xác chết.
Mà mặt khác ba gã Độc thánh môn trưởng lão lúc này lại không có nhìn thấy bóng dáng đâu cả, lại không có cùng hắn đồng thời tiến vào trong điện này.
Chẳng qua từ ngoài cửa điện, mơ hồ truyền tới một âm thanh bạo liệt, tựa hồ như có người đang bị nhốt trong một cái cấm chế nào đó.
Bên kia không gian cấm chế ngân lang hai đầu, lang thủ màu đen (đầu sói màu đen) trong mắt tử mang biến mất không thấy, đồng thời trong miệng truyền ra âm thanh của nữ tử:
"Huyết diễm, nguyên lai là ngươi. Lúc trước ta tưởng ngươi đã sớm lui về thánh giới. Không nghĩ tới ngươi cũng còn ở lại nhân giới này tới nay"
Thanh âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-2/2322391/chuong-1017.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.