Hàn huynh đại ân cứu giúp ngày đó. Thiếp thân vẫn chưa quên, đạo hữu cứ việc mở miệng là được." Bạch Dao Di không chút do dự nói.
Cho dù nàng này không nhắc tới ân tình ngày trước Hàn Lập đem nàng giải cứu từ trong băng phong ra, chỉ bằng thần thông hiện giờ của Hàn Lập có thể sánh ngang với Hậu Kỳ tu sĩ, cũng sẽ kiệt lực giúp đỡ. Dù sao có thể kết giao với tu sĩ có thần thông đến bực này thì nàng cũng cam tâm tình nguyện.
"Kỳ thật chuyện đó cũng không tính là đại sự gì. Tại hạ nghe nói ở Bắc Minh Đảo có sản sinh ra một loại linh dược tên là "Huyền Băng Hoa". Mà hiện giờ tại hạ đang cần luyện chế một loại linh đan trong đó loại hoa này là một trong những tài liệu chủ đạo. Cho nên chỉ có thể chạy tới nơi này một chuyến." Hàn Lập bất động thanh sắc nói.
"Huyền Băng Hoa, vật này qủa thực cũng không dễ dàng tìm kiếm. Mặc dù nói có thể sử dụng linh dược này luyện đan cũng không nhiều lắm nhưng mà từ nhiều năm trước cũng có rất nhiều người tìm kiếm nên hiện giờ cũng không còn nhiều lắm. Tuy nhiên ta có thể kêu đệ tử môn hạ tra xét xem gần đây nhất có tìm thấy nơi nào có vạn năm huyền băng hay không. Chỉ cần phát hiện ra một động vạn năm huyền băng mới, thì may ra mới có thể tìm thấy loại Hoa này. Việc này cũng không phải vấn đề gì lớn." Bạch Dao Di vừa nghe Hàn Lập đưa ra yêu cầu này, miệng liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-2/2322266/chuong-1079.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.