Thật lòng mà nói,Hàn Lập căn bản cũng không muốn lưu lại nơi này lâu mà muốn trước hết trở về Thiên Nam để giải trừ phong hồn chú phong ấn Nam Cung Uyển.
Nhưng đem Hư Thiên Đỉnh cho ngân bào nữ tử,căn bản là tự tìm đường chết.Con Băng phượng kia có tu vi tương đương Hậu kỳ tu sĩ,có thể tu luyện đến tầng thứ hai Thông bảo quyết.
Đến lúc đó thì khi cùng đối phương tranh đấu,hắn cho dù có Khôi Lỗi và ngũ ma cùng liên thủ cũng không thể địch lại.
Loại sự tình ngu ngốc này,hắn tự nhiên sẽ không làm.
Cũng may Nam Cung Uyển đã dùng qua nội đan Hỏa Thiềm thú,cho dù không thể hoàn toàn giải trừ phong ấn nhưng để trì hoãn phong hồn chú phát tác thì trong vòng hai,ba trăm năm tuyệt đối không có vấn đề gì.
Do đó,hắn cũng chỉ có thể thay đổi ước nguyện ban đầu,trước hết lẳng lặng tu luyện trong này.
Hiện tại Hàn Lập hai mắt nhắm nghiền,trừ bỏ trước ngực có một tia phập phồng như có như không thì không khác gì người chết.
Nhưng vì sương mù màu trắng ngà do Linh Nhãn Chi Tuyền phát ra,lại dường như có một sức lôi kéo nào đó mà từ từ thổi về phía Hàn Lập.Làm cho hắn ở trong vụ khí như ẩn như hiện
Cuối cùng hình thành lên một cái vụ cầu màu trắng ngà,hoàn toàn che phủ thân hình hắn bên trong.
Một ngày,một tháng,một năm,thời gian từng chút trôi qua,linh vụ màu trắng không ngừng hướng bên cạnh thủy trì tụ lại,bạch sắc vụ cầu cũng lẳng lặng nằm ở đó,không có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-2/2322176/chuong-1124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.