"Như thế nào, các hạ ban bố sắc lệnh đấy à" Hàn Lập hơi cười cười.
"Tu sĩ nổi danh ở Loạn Tinh Hải, cho dù là nhận chưa đầy đủ nhưng lão phu cũng biết bảy tám phần giọng nói cùng dáng vẻ. Nhưng tựa hồ chưa nghe nói qua nhân vật như các hạ. Di! Không đúng, tựa hồ có chút quen mắt" Đại hán đầu bóng trước là lạnh lùng, nhưng sau khi ánh mắt đánh giá lại cẩn thận, liền nhướng mày, có chút kinh nghi thì thào nói.
Hàn Lập nghe được lời này, đồng tử co rụt lại, trong mắt hiện lên hàn mang đao phong.
"Nếu đạo hữu nói như thế, vậy nhượng cho đạo hữu. Chúng ta đi!"
Đại hán âm tình bất định, suy nghĩ trong chốc lát, chợt nhớ ra cái gì, thần sắc khẽ biến, lùi lại nói ra như vậy.
Ba người bọn diễm lệ nữ tử nghe vậy, không khỏi trợn mắt há hốc mồm.
Quanh thân đại hán đầu bóng chợt loé lên kim sắc, cuốn lấy nữ tử bên cạnh, định dùng độn quang rời đi.
Nhưng vào lúc này, Hàn Lập không có chút dấu hiệu, một tay nhấc lên, một đạo thanh quang bổ ra, loé lên lướt tới nhắm đầu đại hán hung hăng chém xuống.
Vị Kim Hoa Lão Tổ này không thể bỏ chạy, kinh sợ thét lớn, vội tế ra Kim Sắc Thuẫn bài hoá thành một mảng kim hà bảo vệ toàn thân.
"Oanh", một đoàn kim quang trong không trung bạo liệt mở ra, hào quang chói mắt, làm cho đám người lão giả phải nhắm chặt hai mắt, không dám mảy may nhìn thẳng.
Sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-2/2322110/chuong-1158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.