Sao vậy, Tử Linh nhận biết được Hàn đạo hữu? Hô khánh lôi mở miệng hỏi, thanh âm không lớn, nhưng trong tai Tử Linh lại giống như tiếng sấm.
"đúng, thiếp thân cùng Hàn huynh đúng là có chút quen biết!" Tử Linh hai mắt mơ màng tựa hồ có chút tỉnh ra, ánh mắt nhìn chằm chằm Hàn Lập cũng vội vàng thu về, miễn cưỡng cười nói. Nhưng bộ ngực sữa lại phập phồng lên xuống, hiện tại trong lòng nàng kích động dị thường, không thể tự mình kìm nén.
"Tử Linh cô nương, không nghĩ tới lại gặp nàng ở chỗ này." Hàn Lập sờ sờ mũi, một lúc lâu sau, cười khổ một tiếng nói, hắn dù sao không phải người bình thường, thần sắc trong khoảnh khắc đã khôi phục lại như lúc ban đầu.
"ồ, nếu Tử Linh cùng Hàn đạo hữu là người quen biết cũ, lại càng tốt. Tử Linh, ngươi trước hết mời Hàn Lập đạo hữu một ly. Một khi gia nhập Ma cung, sẽ cắt đứt mọi quan hệ trước kia, chén rượu này cũng coi như như là chén rượu chấm dứt đi." Hô khánh lôi ngạc nhiên trong chốc lát, nhưng lại nói nhẹ nhàng bâng quơ. Giống như căn bản không cần biết quan hệ giữa Hàn Lập cùng ái thiếp tương lai của mình là như thế nào.
Vừa nghe thấy lời này, Tử Linh đang miễn cưỡng tươi cười, chợt đờ đẫn.
Bên cạnh một gã Ma cung thị nữ, cũng lập tức đi tới trước người nàng. Bày lên bàn một cái bầu rượu cùng một chén rượu xanh biếc.
Tử Linh cúi đầu nhìn nhìn vật trên bàn, mái tóc đen nhất thời chặn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-2/2321948/chuong-1238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.