Một tiếng kêu to quái dị vang lên,sau đó một đạo hắc ảnh từ trong vụ hải vọt ra hoá thành một con yêu cầm dài vài thước màu đỏ nhạt,một đôi mắt màu lam,trên đầu có tử quan.Nhưng một bên cánh vết máu loang lổ,có một lỗ thủng bằng nắm tay đang tuôn ra máu tươi.
Yêu cầm này tính tình hung hãn dị thường,tuy rằng trọng thương nhưng vẫn hung tợn đánh về phía Hàn Lập.
Chẳng qua việc này cũng không kỳ quái lắm,yêu thú hoả thuộc tính tính tình căn bản hung ác hơn các loại yêu thú khác rất nhiều.
Hàn Lập thở dài, năm ngón tay tuỳ ý duỗi ra.
Tiếng "vù vù" xé gió liên tiếp truyền ra,năm đạo hồng ti theo đó bắn nhanh ra,sau khi loé lên xuyên thủng thân thể yêu cầm, lập tức liền quấn quanh, ra sức siết chặt lại.
Hồng quang chớp động, liền đem yêu cầm này cắt thành một đống lẫn lộn máu thịt.
Hồng quang này cực nhỏ,giống như Hoả Linh Ti!Bảo vật này đối mặt với đối thủ hơi thấp giai một tí liền hiển lộ điểm đáng sợ của mình.
Hàn Lập lại lật chuyển bàn tay,hồng ti liền quay về biến mất trong bàn tay.
Càng đi sâu vào trong,yêu thú xuất hiện càng ngày càng nhiều,chỉ trong khoảng thời gian ngắn,Hàn Lập đã đánh chết hơn mười con.
Trong đó,có một lần hiện ra năm sáu con hoả vượn dài cả trượng,đồng loạt đánh tới.Nếu là một gã Nguyên Anh sơ kỳ tu sĩ thì tự nhiên sẽ phải luống cuống tay chân một lúc,nhưng đối với Hàn Lập thì không đáng để vào mắt.
Hắn chỉ há mồm phun
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-2/2321935/chuong-1244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.