Phi hành được chừng hơn mười dặm, cũng không cần ba người kia nói gì thêm, Hàn Lập đã dùng một cỗ thần niệm quét qua xung quanh, không phát hiện điều gì khác thường, liền tăng độn tốc lên một chút.
Chỉ phi hành thêm trong chốc lát, cả bọn liền dừng lại.
Hàn Lập nheo mắt, nhìn chăm chú một cự đại quang đoàn mù mịt trong không trung, trong lòng không khỏi hít vào một ngụm lương khí.
Chỉ thấy cự đại quang đoàn này hình tròn, đường kính hơn lý, mặc dù có chút mơ hồ ảm đạm, nhưng nếu cẩn thận nhìn thì thấy thâm sâu khôn lường, chậm rãi phát ra một vầng sáng chuyển động, khiến cho người ta có một cảm giác quỷ dị.
"Đây chính là không gian tiết điểm?"
Mặc dù biết không sai, nhưng Hàn Lập vẫn hỏi.
"Đúng vậy thưa tiền bối. Sư tổ chính là đã tiến vào nơi này. Để duy trì sự ổn định, các vị Sư tổ đã tổn hao không khí lực, bố trí một cái phong ấn đặc thù, tạm thời phong ấn nơi này. Như vậy chẳng những bảo trì được sự ổn định của không gian tiết điểm, đồng thời cũng hạ đến mức thấp nhất sự ba động của không gian. Ngoài ra còn che dấu không để cho các tu sĩ Ngũ Long Hải chú ý."
Một vị trung niên nữ tu đáp lời. Nhưng khi nàng nhắc đến Hướng Chi Lễ, thần sắc có vẻ buồn bã, dĩ nhiên ba người này đã biết bổn mạng Nguyên Thần Đăng của ba vị Hóa Thần tu sĩ đã bị tắt.
"Thì ra là thế. Hèn gì ta thấy không gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-2/2321913/chuong-1256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.