Hàn Lập nằm yên trên mặt đất không nhúc nhích, cảm giác được mặt đất vô cùng khô nóng, trong lòng thầm tính thời gian.
Nếu không lầm, dựa theo kiểu tính toán ở Nhân Giới, hắn đã nằm ở chỗ này được ba tháng. Sỡ dĩ như vậy là do hắn nhìn lên trời, trên không trung đồng thời có ba thái dương chói mắt và bốn nguyệt lượng hư ảnh mông lung.
Hàn Lập nhớ rất rõ, khi màn đêm bông xuống, những vầng thái dương kia dần chuyển thành nguyệt lượng, còn khi ban ngày, ánh trăng kia sẽ lại chuyển thành tia nắng nóng nực chói chang, cứ như huyễn hoá thành bảy vầng thái dương.
Nói đúng ra, nơi này tồn tại bảy cái thiên thể phát quang trên không. Chỉ là khi ban ngày thì bảy thiên thể này cực nóng mà đến ban đêm liền trở nên thanh lãnh ảm đạm vô cùng.
Nếu cảm giác của hắn không sai, thì ở đây thời gian giữa ngày và đêm dài gấp ba lần ở Nhân Giới. Mà sự chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm lại càng khác biệt kinh người, nếu không nhờ thể chất của hắn đã sớm tôi luyện đặc biệt thì cũng đã đi đời nhà ma rồi.
Tự nhiên nơi này không phải là Nhân Giới nhưng có phải là Linh Giới hay không? Trong lòng Hàn Lập hồ nghi, không dám khẳng định.
Thứ nhất là linh khí ở đây cũng không nồng đậm, không giống như linh mạch ở Linh Giới mà hắn đã từng nghe. Thứ hai là cách hắn xuất hiện nơi đây có chút đặc biệt, hoàn toàn ngoài ý muốn. Vì vậy Hàn Lập cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-2/2321901/chuong-1262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.