Một cái gọi là Ngân Tâm thạch, một cái ta cũng không biết là vật gì, các hạ phải tự mình xem." Ông lão thản nhiên nói, thuận tay mở một trong hai chiếc hộp gấm, để lộ ra một viên đá màu bạc nhạt, to bằng nắm tay.
Sau đó đóng nắp hộp lại, vươn tay đưa hai chiếc hộp ra.
"Ngân tâm Thạch! Khoan đã, vật này hai người chúng ta lấy!" Người nữ xinh đẹp đứng ở một bên vừa nghe thấy tên Ngân Tâm Thạch đột nhiên trở nên vô cùng mừng rỡ, người thanh niên tuy rằng cũng rất sửng sốt nhưng lập tức kịp phản ứng nói, một tay vội vàng giơ lên nắm lại giữa không trung.
Một luồng sáng xanh mờ cuồn cuộn bay thẳng tới cái hộp gấm chứa tinh thạch.
Khi Hàn Lập nghe thấy cái tên Ngân Tâm thạch, sắc mặt cũng lập tức thay đổi, đợi đến khi người thanh niên kia giơ tay ra định cướp chiếc hộp gấm, sắc mặt liền tối lại.
Một cánh tay chỉ động nhẹ "rắc" một tiếng vang nhỏ, cánh tay lập tức dài ra vài thước, một tay tóm gọn lấy hai hộp gấm.
Lúc này luồng khói xanh mới tới nơi, nhưng không hề có ý dừng lại, lập tức chuyển chạy sang người Hàn Lập, tư thế muốn cướp lại đồ vật.
Hàn Lập hừ lạnh một tiếng, lắc bả vai một cái. Cơ thể nhanh như tên bắn trượt xa về phía sau hàng trượng. Đồng thời một bàn tay phát ra ánh vàng rực rỡ nhắm ngay vào luồng sáng xanh, đánh ra một quyền.
"Bụp" một tiếng luồng khói xanh bị bàn tay màu vàng xuyên qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-2/2321840/chuong-1293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.