"Người đó thần thông khó lường, đồ nhi thân mang phó thác, đích thực đã thất bại. Cuối cùng nếu không phải bàng quan thiên vệ ra tay, đồ nhi suýt chút nữa đã bị đối phương một kiếm chém chết rồi." vừa thấy Phỉ Thúy Giao Long, hán tử họ Ông vội cúi đầu, hai tay bó lập đứng ở một bên.
"Đối phương chẳng qua chỉ là một tên tu sĩ hóa thần sơ kì, thần thông của ngươi vốn dĩ không nhỏ, ta lại còn đặc biệt cho ngươi mượn dùng Thiên Hồn Linh, sao còn có thể thất bại? Từ khi nào ngươi trở nên vô dụng như vậy!" Phỉ Thúy Giao Long ánh mắt tối sầm lại.
" Đồ nhi đã tận lực. Người đó không những có vô số thần thông, còn có một Đỉnh Trạng Linh Bảo, đúng rồi, hắn còn là một luyện thể sĩ Kim Cương Quyết đại thành." Điếu Mi hán tử toát mồ hôi lạnh, vội vàng mở miệng giải thích cho mình.
"Có linh bảo? Kim cang quyết đại thành?" nghe hán tử họ Ông nói vậy, giọng nói của Giao Long cũng có chút kinh ngạc.
"Không sai, mỗi câu của đồ nhi đều là thật, quyết không có nửa câu dối trá." Điếu Mi hán tử vừa nghe Giao Long có chút ý hứng thú, trong lòng thở phào một hơi.
Phỉ Thúy Giao Long trong mắt ánh lên chút tư lự, đột nhiên một chiếc móng vuốt dưới chân cào một cái trong hư không về phía hán tử họ Ông.
Sau một tiếng "phốc" một đám hắc quang bao lấy Thiên Hồn Linh bay ra từ trên người hán tử, sau khi xoay tròn, liền rơi vào tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-2/2321780/chuong-1322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.