Nhưng ngay khi Hàn Lập đánh giá tồn tại cổ quái này thì một gã huyết bào nhân đột nhiên nói: "Như thế nào, Hàn đạo hữu cảm thấy hứng thú với Linh Thị sao?" "Linh Thị? Vãn bối kiến thức hạn hẹp, thật đúng là lần đầu tiên nghe nói." Hàn Lập ngẩn ra, thành thật trả lời. "Hắc hắc, đạo hữu không nghe nói cũng không có gì ngạc nhiên, Linh Thị này vốn là một loại bán khôi lỗi mà lão phu luyện chế." Giọng nói huyết bào nhân kia có một tia đắc ý. "Bán khôi lỗi? Vãn bối sau này cũng muốn nhìn một chút." Hàn Lập chợt kinh ngạc, cung kính trả lời.
"Hàn đạo hữu cảm thấy hứng thú với Linh Thị, xem ra cũng hiểu về khôi lỗi thuật. Lão phu có thể chỉ điểm cho người một chút, nhưng hiện tại chúng ta đi đến Âm Hỏa Điện cái đã!" Một huyết bào nhân khác chợt lóe dị quang nói.
Hàn Lập tự nhiên sẽ không phản đối, gật đầu đáp ứng.
Vì thế đoàn người đi vào trong cung điện, cửa điện tự đóng lại.
Mà quy thú đứng trước cửa điện cũng thản nhiên lặn xuống hồ dung nham. Sau thời gian một chén trà nhỏ, Hàn Lập và hai gã huyết bào nhân xuất hiện trong một tòa điện diện tích hơn trăm trượng.
Nơi này bất luận là đồ vật hay thứ gì đi nữa thì cũng đều dùng hắc hồng ngọc thạch quái dị luyện chế thành, chạm vào có cảm giác nóng bức, nhưng khi nhiệt lượng này chui vào cơ thể lại biến thành lạnh.
Nóng lạnh có chút kỳ diệu, Hàn Lập cảm thụ được điều này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-2/2321492/chuong-1466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.