"Ầm"
Hàn Lập chỉ cảm thấy đan điền trong nháy mắt nóng như lửa đốt, lập tức một cỗ nhiệt hoả truyền khắp nới, toàn thân trở nên thoải mái dị thường.
"Quả nhiên vô cùng thần kỳ, đây là lần đầu vãn bối uống được linh tửu tuyệt vời như thế."
Hàn Lập khép hờ hai mắt thưởng thức một hồi lâu, sau đó mở miệng tán thán.
"Hắc hắc, nếu loại rượu này không thần diệu như thế thì Đoạn mỗ cũng không trông mong mòn con mắt, hàng năm đều đến đây uống rượu."
Đoạn Thiên Nhận nhếch miệng cười nói.
"Hai vị đạo hữu thích linh tửu của thiếp thân như vậy thì đã là vinh hạnh cho thiếp thân. Bất quá lần này mời Lệ đạo hữu tới, không phải chỉ có uống chút rượu như thế."
Mỹ phụ lạnh nhạt cười.
"Vãn bối cũng hiếu kỳ, không biết hai vị tiền bối đem vãn bối tới đây là có ý gì chỉ giáo?"
Hàn Lập biến sắc, sau khi bỏ chén rượu xuống liền hỏi.
"Nếu Lệ đạo hữu đã chủ động hỏi thì thiếp thân cũng không vòng vo. Đạo hữu có thể giơ tay áo lên cho thiếp thân xem bàn tay một chút được không?"
Tinh Tộc mỹ phu nhân nhìn Hàn Lập chằm chằm, mặt lộ ra một tia cổ quái.
"Bàn tay!"
Hàn Lập tuy mặt ngoài cả kinh, nhưng thực tế trong lòng lại thở dài một hơi.
Chỉ cần đối phương không hướng về Huyền thiên chi bảo thì những chuyện khác không cần lo.
"Không sai, chính là bàn tay."
Tinh Tộc mỹ phụ giơ tay chỉ về phía tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-2/2321237/chuong-1594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.