Hàn Lập kinh hoảng một hồi, sờ sờ mũi, trong lòng thoáng buông lỏng. Bất quá, đối với lời nói của Nhân Diện Giao trước lúc đi, hắn vẫn lấy làm khó hiểu. Hắn hoàn toàn là Nhân tộc, lúc nào lại có quan hệ với đối phương. Chẳng lẽ vì hắn luyện hóa tới vài loại Chân linh huyết mạch?
Việc này cũng không quá có khả năng, vì Chân linh huyết mạch này mặc dù cường đại nhưng sau khi luyện hóa liền ẩn núp trong cơ thể không hiển lộ ra ngoài mảy may. Nếu không lúc trước nhiều tồn tại cường đại nhìn thấy hắn thì sớm thì đã không biết có chuyện gì xảy ra rồi.
Hàn Lập tự định giá trong chốc lát, mặc dù trong lòng vẫn nghi hoặc nhưng lúc này đối với một số dị tộc nhân phụ cận đang nhìn về phía hắn, trong chốc lát ánh mắt có vẻ có chút quái dị. Ngay cả thanh niên họ Phỉ cũng đang đứng trên đài cũng hình hắn đánh giá một hai lần nhưng cũng không nói gì.
Về phần các tồn tại cấp Hợp Thể Kỳ khác cũng có không ít người dùng ánh mắt tò mò nhìn đến. Trong đó có Đoạn Thiên Nhận liếc mắt một cái liền nhận ra Hàn Lập thì thần sắc không khỏi có chút cổ quái. Hàn Lập thấy chính mình tự nhiên bị nhiều người chú ý như vậy thì trong lòng lại âm thầm cười khổ.
"Tốt lắm, nếu việc này đã giải quyết xong thì các ngươi tiếp tục đại hội đấu giá đi. Ta nên đi thôi, Lục đạo hữu, các ngươi sau này không nên đi lại ở phụ cận Tử Vi hải.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-2/2321221/chuong-1603.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.