Chương trước
Chương sau
Hàn Lập nhìn ma anh mỉm cười, tay phất một cái, nhất thời linh quang ngoài thân ma anh chợt lóe, hóa thành một đạo điểu quang bay vào người hắn.

Hóa ra ban đầu khi Hàn Lập dùng vài loại tài liệu trân quý ngưng luyện ra kim thân pháp tướng, nhưng lại ngoài ý muốn phát hiện ma anh không có thân thể cho nên mượn ma khí trong kim thân tiếp tục tu luyện huyền âm ma khí.

Nguyên anh này sau khi tu luyện ma công thì không ngừng rèn luyện, đối với việc ngưng luyện kim thân pháp tướng có lợi rất lớn.

Hàn Lập hiển nhiên mừng rỡ.

Dù sao nguyên anh thứ hai dường như là một người độc lập, vô luận tu luyện hay thao túng kim thân cũng không cần hắn hao phí bất cứ tâm thần gì.

Đáng tiếc tu vi ma anh này quá thấp, nếu có thể tu luyện đến cảnh giới của hắn, cộng thêm kim thân thì khi đối địch, lập tức liền giống như một thân ngoại hóa thân, lập tức làm thực lực Hàn Lập tăng lên nhiều.

Một người bình thường muốn tu luyện từ Nguyên Anh Kỳ đến Luyện Hư Kỳ hiển nhiên vô cùng khó khăn.

Nhưng chủ nguyên anh của Hàn Lập lại có cảnh giới cao hơn, trực tiếp truyền các loại kinh nghiệm tu luyện cho nguyên anh thứ hai, cộng thêm các loại đan dược quý hiếm không dứt, cho nên tốc độ tu luyện của nguyên anh thứ hai còn hơn cả bản thể.

Mặc dù bình cảnh đối với ma anh không thể nói là không có, nhưng khả năng đột phá còn dễ hơn tu sĩ bình thường một nửa, dù sao thì trước kia cũng đã đột phá rồi.

Đây cũng là vì sao mà nhân tộc hoặc dị tộc khi tu luyện đến trình độ nào đó, cảm thấy mình khó có thể đột phá liền bắt đầu tu luyện thân ngoại hóa thân, nguyên thần thứ hai và vài loại thần thông lớn.

Nhưng vô luận bồi dưỡng cái nào thì cũng tốn rất nhiều công sức, bình thường thì phải mất hơn một nửa thời gian mới có thể thành công.

Ai cũng biết thân ngoại hóa thân có chỗ tốt thật lớn, bình thường ai cũng tu luyện một hai hóa thân, hơn nữa tu vi đều thua xa bản thể.

Dù sao bọn họ cũng không có bình nhỏ thần bí, không thể luyện ra vô hạn linh đan diệu dược.

Sau khi nguyên anh thứ hai của Hàn Lập có được kim thân ma khí và vô số linh đan, hiện tại đã tu luyện đến Nguyên Anh Trung Kỳ đính phong, bộ dáng tùy thời đều có thể tiến giai đến Hậu Kỳ.

Hiện tại Nghiễm Hàn Giới mở ra, hắn cũng không vội để ma anh tu luyện. Hắn chuẩn bị sau khi tiến vào Nghiễm Hàn Giới sẽ để nguyên anh thứ hai đánh sâu vào bình cảnh Hậu Kỳ.

Linh khí ở linh giới này vốn nồng đậm, đối với bình cảnh của một gã Nguyên Anh Kỳ thì hiển nhiên còn mạnh hơn gấp trăm lần linh đan diệu dược.

Hàn Lập thầm tính toán như thế, ánh mắt xoay chuyển liền rơi xuống trên người một "Hàn Lập" khác, hiện lên một tia nôn nóng.

"Thật sự không nghĩ được chi tiên thân thể đúng là vật tuyệt hảo để luyện chế thân ngoại hóa thân và thế thân. Càng không nghĩ tới thúc dục linh lực lại có thể bị chi tiên này trực tiếp hấp thu chuyển hóa thành linh lực tinh thuần, làm cho pháp lực của kim thân tiến triển cực nhanh. Chỉ vài năm mà pháp lực đã tăng lên đến nhất giai, tới Luyện Hư Trung Kỳ, căn bản không nói đến bình cảnh. Thật sự là khó tin! Bất quá nghĩ lại cũng không có gì khó hiểu. Linh dược này là linh vật do thiên địa biến thành, nguyên bản phải trải qua vô số năm tháng mới có thể tu luyện ra linh trí, nếu muốn biến ảo thành hình người thì phải trải qua hơn mười ngàn năm mới có khả năng. Quá trình này chỉ có thể tích lũy năm tháng mới có thể chậm rãi tinh tiến pháp lực, nhưng thực vật mà cũng có thể tiến giai thì thật đúng là bất công."

"Bất quá cổ quái chính là, đồng dạng là thiên địa linh vật, nhưng Cửu Khúc Linh Tham vì sao chỉ có thể làm cho nguyên khí khôi phục, căn bản không thể tiến giai. Chẳng lẽ chỉ có loại linh vật như chi tiên này mới có thể hấp thu linh dịch? Hay là loại linh dược này phải tiến giai đến mức biến ảo thành bản thể mới có thể có được thiên phú đó." Hàn Lập thì thào tự nói, sau khi chau mày một hồi lâu thì lắc đầu:

"Hắc hắc, quản làm gì. Mặc kệ thế nào thì hiện tại có một thiên đại cơ duyên đặt trước mắt. Mặc dù việc tu luyện của bản thân bị trì hoãn, cũng không thể tu luyện ra thân ngoại hóa thân, nhưng luyện thành một khối thế thân thì hoàn toàn có thể. Sau này trực tiếp dùng nguyên anh khống chế linh khu đối địch."

Sau khi Hàn Lập phát hiện ra linh dịch trong bình nhỏ thần bí có thể là chi tiên tăng tiến tu vi, thì thầm nghĩ đến việc tiếp tục thúc dục linh dịch, xem cuối cùng nó có thể có được pháp lực kinh người như Hợp Thể Kỳ hay không.

Mặc dù không có pháp lực, cũng không có được cảnh giới "nửa thánh giai", nhưng khi nguyên anh phụ thân vào khối thể xác kia đối địch, thì dựa vào bản thân chứa nhiều thần thông cùng pháp lực thông thiên của linh khu, tuyệt đối không e ngại bất cứ tồn tại Hợp Thể Kỳ nào.

Càng huống chi pháp lực của linh khu này còn có thể tiếp tục cuồng trướng, vạn nhất cuối cùng có thể so với pháp lực thông thiên của Đại Thừa Kỳ, như vậy thì tại linh giới cơ hồ không cần e ngại bất cứ ai.

Đương nhiên tất cả việc này chỉ là giả thiết hiện tại hắn đưa ra.

Không biết vì sao, hắn mơ hồ cảm thấy loại chuyện nghịch thiên này mơ hồ không có khả năng xảy ra, có lẻ chỉ có thể khiến cho khối linh khu này có pháp lực Hợp Thể Kỳ hoặc Luyện Hư Kỳ đính phong.

Dù sao khi hắn dùng linh dịch thúc dục kim lôi trúc đến vạn năm thì không còn biến hóa gì khác.

Đã có loại ví dụ đặc thù này, Hàn Lập hiển nhiên không dám khẳng định chi tiên hấp thu linh dịch này có thể có hạn chế hay không.

Hơn nữa khối thể xác này chỉ tích lũy tinh thuần linh lực đến một mức độ nhất định, cần phải điều động đan điền và pháp lực trong kinh mạch luyện hóa mới được.

Thể xác khối chi tiên này không thể tự mình làm việc này, cũng may trong lúc cấp bách, hắn đã nghĩ ra một cách.

Hàn Lập nghĩ tới đây, khóe miệng lộ ra một tia cười, phân phó với "Hàn Lập" trong tử quang:

"Khúc nhi, mấy ngày nay khổ cực cho ngươi rồi, ngươi cứ đi ra khỏi khối thân thể kia đi, tạm thời không luyện hóa linh lực bên trong nữa. Một tháng tiếp theo, ta sẽ dùng việc đề cao linh dược, đợi khi tất cả linh dịch tiến vào trong thân thể linh khu thì ngươi sẽ lại từ từ luyện hóa."

"Vâng, công tử."

Một thanh âm trong trẻo non nớt từ trong thể xác chi tiên phát ra, tiếp theo chỉ thấy "Hàn Lập" trong tử quang vỗ thiên linh cái của mình một cái, hai mắt nhắm lại, đồng thời một đoàn bạch quang từ bên trong bay ra, sau khi xoay tròn liền hóa thành một nữ đồng sáu bảy tuổi.

Toàn thân mặc một bộ đồ trắng, trên đầu thắt bím, có vẻ vô cùng đáng yêu!

Hàn Lập thấy nữ đồng hiện ra, mỉm cười nói:

"Hiện tại tiến vào Nghiễm Hàn Giới, ngươi sẽ đi cùng ta. Ta sẽ đem bản thể của ngươi theo cùng, hiện tại ngươi cứ đi nghỉ ngơi cho tốt đi."

"Công tử, ta có thể đi cùng sao?" Nữ đồng nghe vậy mừng rỡ, cười hồn nhiên.

"Lúc này đây ta tiến vào Nghiễm Hàn Giới còn không biết gặp phải loại chuyện nào, hiện tại nguyên thần của ngươi đã thông linh, biến ảo thành hình người, ta như thế nào yên tâm để ngươi ở đây một mình. Vạn nhất sau khi ta rời đi, có ngoại nhân xông vào động phủ thì không xong." Hàn Lập ôn hòa giải thích.

"Thật tốt quá, không biết vì sao sau khi ta biến thành bộ dáng thế này, chẳng những ý nghĩ tốt hơn rất nhiều, cho nên hiện tại muốn ra ngoài xem một chút." Đồng tử vui mừng nói.

"Ha ha, đúng là ngươi mới mở ra linh trí không lâu, loại suy nghĩ này hiển nhiên không có gì ngạc nhiên. Bất quá trong khoảng thời gian này, ngươi cứ đợi ở dược viên, ngàn vạn lần đừng để ai thấy được. Trong khoảng thời gian này, ta sợ rằng động phủ sẽ không yên bình." Hàn Lập ngưng trọng nói.

"Vâng, Khúc nhi sẽ đến dược viên nghỉ ngơi." Nữ đồng vừa nghe nói có thể sẽ có ngoại nhân đến động phủ, không khỏi hoảng sợ nói.

Tiếp theo thân hình nữ đồng trở nên mơ hồ, lần nữa hóa thành bạch quang bắn đi, chớp động một lần liền chui vào lòng đất không thấy bóng dáng.

Nữ đồng này hiển nhiên chính là nguyên thần Cửu Khúc Linh Tham biến thành.

Lúc đầu chi tiên nói qua rằng muốn Cửu Khúc Linh Tham sẽ sớm mở ra linh trí.

Nhưng Hàn Lập không nghĩ tới linh vật như chi tiên, sau khi binh giải tiến vào luân hồi, gần một năm sau liền đem nguyên thần từ thỏ trắng biến thành nữ đồng.

Xem ra chi tiên khẳng định là có ý gì đó, cho nên mới tiến giai.

Hàn Lập nhớ đến chuyện này, liền đặt tên cho Cửu Khúc Linh Tham sau khi tiến giai là "Khúc Nhi".

Sau đó hắn lại phát hiện Khúc Nhi bởi vì duyên cớ là thiên địa linh vật, cho nên có thể trực tiếp tiến vào thân thể chi tiên, cũng có thể điều động pháp lực bên trong.

Mà trong quá trình luyện hóa linh lực, tự thân Khúc Nhi cũng có được lợi ích không nhỏ.

Kể từ đó, hắn hiển nhiên dứt khoát đem chuyện luyện hóa linh lực trong thân thể chi tiên giao cho nữ đồng này làm.

Kết quả sau hai năm làm cho hắn rất hài lòng.

Hiện tại thấy nữ đồng đã đi xa, hắn cười nhẹ, giơ tay trảo một cái về phía linh khu trên không.

Nhất thời một mảnh hà quang bay ra, bao phủ lấy linh khu.

Thân thể chi tiên trong tử quang nhanh chóng thu nhỏ lại, cuối cùng biến thành một tấc, bay tới trước người Hàn Lập, chui vào tay áo không thấy bóng dáng.

Sau khi xử lý xong tất cả chuyện này, ánh mắt Hàn Lập đảo qua mật thất một lát, rồi không chút chần chừ quay người lại, bước ra ngoài cửa lớn.

Một tháng tiếp theo, Hàn Lập thường xuyên đến các cửa hàng ở Vân thành, bắt đầu sưu tầm một số tài liệu cùng pháp khí.

Mà trong mấy ngày tiếp theo, Đoạn Thiên Nhận cùng Thiên Cơ Tử quả nhiên đều tìm tới cửa, không biết nói gì với Hàn Lập, nhưng chỉ nửa ngày liền lộ ra vẻ hài lòng rời đi.

Thời gian một tháng hiển nhiên không dài, chỉ chớp mắt đã trôi qua.

Một ngày nào đó, Hàn Lập đang nhắm mắt dưỡng thần trong đại sảnh, đột nhiên một đạo hồng quang từ ngoài mật thất bay vào.

Hắn nhíu mày, bắt lấy hồng quang vào tay, sau đó dùng tâm thầm nhập vào trong xem xét.

"Rốt cục bắt đầu rồi." Hàn Lập cúi đầu tự nói một tiếng, bỗng nhiên đứng dậy hướng bên ngoài động phủ đi ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.