Thân hình Khúc nhi vừa động liền biến mất phía xa xa rồi lại hiện ra trên không trung một khu dược điền khác tiếp tục thi pháp đem linh dược nhất nhất nhổ lên. Lúc này Hàn Lập đã đi tới hai khu dược điền phụ cận, trong dược điền này chỉ gieo linh dược với số lượng từ năm gốc tới mười mấy gốc nhưng trong đó chỉ có hơn một nửa là hắn có thể miễn cưỡng nhận ra. Còn lại hơn phân nửa linh dược, vô luân là các điển tịch tại Nhân giới hay Linh giới đều không có ghi lại. Nhưng một tiểu bộ phận cho dù được nhân ra thì không vật nào không phải là vật rất có lai lịch.
Giống như Thực Độc thảo kia tại Linh giới sớm đã tuyệt diệt, còn nếu có ở Linh giới thì cũng là loại quý hiếm dị thường. Theo đó, hắn có thể tìm được các loại linh dược phù hợp với yêu cầu của Thanh Nguyên Tử. Hàn Lập cưỡng chế sự hưng phấn trong lòng lúc này cúi người xuống mà bắt đầu thu hoạch số lượng dược thảo ít ỏi này, đem chúng nó tỉ mỉ phân loại và phân biết thu vào trong các hộp ngọc.
Sau khi đem toàn bộ linh dược trồng tại hai khu dược điền này thu thập hết thì nha đầu Khúc nhi kia đã sớm đứng một bên. Tất cả ba loại linh dược kia đều được nàng thu thập hết chỉnh tề xếp trong ngọc hạp. Hàn Lập khoé miệng khẽ nổi một tia mỉm cười, vẻ mặt ôn hoà khích lệ khen nàng một câu.
Khúc nhi hai mắt nhất thời híp lại như hai vành trăng, vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-2/2321016/chuong-1706.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.