Lúc này, Nguyên Anh của Hàn Lập chỉ cảm thấy toàn thân nóng như lửa đốt, khắp cơ thể Nguyên Anh phảng phất như đang chứa đầy một cỗ dung nham nóng bỏng, khiến hắn miệng đắng lưỡi khô, tứ chi đỏ ngầu.
Nhưng đúng vào lúc này, một lực hút khổng lồ từ thân thể phía bên dưới bộc phát ra.
Nguyên Anh không có chút sức phản kháng nào liền thu nhỏ lại hơn mười lần, lóe một cái liền chui tọt vào thiên linh cái ở đỉnh đầu của thân thể, một lần nữa trở về bên trong pháp thân.
Luồng năng lượng nóng bỏng vốn tràn ngập trong cơ thể Nguyên Anh như tìm được nơi phát tiết, liền điên cuồng hướng vào trong cơ thể tuôn ra.
Thân thể Hàn Lập vốn là đang trong suốt dị thường, ngay khi luồng năng lượng nóng bỏng này tràn vào thì cùng lúc đó, bên ngoài da thịt hắn có một luồng tinh quang lưu chuyển, khiến cho thân thể hắn trong nháy mắt trở nên hơi mờ đục.
Ngay cả xương cốt màu vàng nhạt bên trong máu thịt cũng có thể nhìn thấy hơi lờ mờ.
Giờ phút này, hắn đang được bao bọc trong vô số tia sáng tinh tế, ánh sáng năm màu nhàn nhạt đang không ngừng lấp lánh.
Cùng lúc đó, vô số luồng năng lượng vô cùng nhỏ tại vùng đan điền dọc theo kinh mạch mà nhanh chóng chảy qua các khắp các nơi trong cơ thể.
Hàn Lập chỉ cảm thấy mỗi nơi mà những năng lượng này đi qua, sức nóng nhanh chóng biến mất mà trở thành một luồng khí mát dịu, khiến cho hắn thư thái vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-2/2320909/chuong-1757.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.