Làm sao vãn bối lại dám có ý nghĩ này. Việc tiền bối đánh sâu vào bình cảnh Hợp Thể kỳ là chuyện quan trọng tới nhường nào, tất nhiên là phải cẩn thận một chút." Thiếu phụ thản nhiên cười nói.
"Lúc trước khi lão phu đột phá bình cảnh Hợp Thể kỳ, cũng có tâm lý như Hàn đạo hữu là đi tìm một chỗ cực kỳ vắng vẻ." Lão giả mặc áo bào xanh cũng nở nụ cười.
Hàn Lập nghe thấy vậy, tự nhiên cười đáp lễ một tiếng.
Tiếp đó, ba người cũng không nói tới chuyện này nữa mà tùy ý tán gẫu một ít chuyện khác.
Hàn Lập từ những kinh nghiệm phong phú năm xưa xông pha hai đại lục nên lịch duyệt phong phú có thể nghĩ.
Mà lão giả cùng thiếu phụ, một là người đứng đầu Chân Linh Thế Gia, một là người đã tiến giai Hợp Thể nhiều năm, kiến thức tự nhiên không phải chuyện đùa.
Ba người cứ thế nói chuyện với nhau, trò chuyện thật vui vẻ.
Lão giả cùng với thiếu phụ cũng có cảm giác được mở rộng tầm mắt.
"Hàn đạo hữu, nghe ngươi nói như vừa rồi có vẻ hiểu rõ rất nhiều chuyện của dị tộc, có nhiều thứ ngay cả trên điển tịch của nhân tộc cũng không ghi lại, thậm chí còn có chuyện ở đại lục khác nữa. Chẳng lẽ đạo hữu đã từng du lịch qua đại lục khác?" Lão giả rốt cục cũng không nén nổi nghi ngờ trong lòng, liền mở miệng hỏi.
"Thích đạo hữu tuệ nhãn như đuốc! Tại hạ đúng là mới đi du lịch man hoang trở vê, về phần đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-2/2320905/chuong-1759.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.