🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Hung Ti Vương vừa thấy thanh ti đánh tới, con mắt hung dữ híp lại, Lang Nha Bổng cầm trong tay tùy ý quét ra trước người một cái, hít sâu một hơi, đột nhiên phát ra một tiếng rống to rung trời lở đất.

Tiếng rống vừa ra khỏi miệng, hư không trước người Hung Ti Vương mơ hồ vặn vẹo một trận, tạo thành một tầng hào quang dày trong suốt như chân không.

Một kích của thanh ti như mưa ào ào đánh lên trên nhưng lại biến mất trong đó không một tiếng động, như đá chìm vào đáy biển, không có bất kỳ phản ứng nào.

Hàn Lập trông thấy một màn này, trên mặt thoáng hiện ra vẻ kinh ngạc, trường kiếm màu xanh trong tay lần nữa thoáng hiện, lập tức lóe lên biến thành trường kiếm lớn khoảng một trượng, chém một kiếm về phía xa trong hư không.

Tiếng xé gió vang lên, một quầng kiếm ảnh dài vài chục trượng bất chợt hiện ra ở đỉnh đầu Hung Ti Vương, khí thế hung hăng chém xuống một cái.

Hung Ti Vương hừ lạnh một tiếng, Lang Nha Bổng trong tay không chút do dự hướng lên trời đón đỡ một kích này.

Âm thanh quỷ khóc nổi lên, vô số hắc khí cuồn cuộn tuôn trào ra từ trong Lang Nha Bổng, hóa thành một con hắc long phóng thẳng lên trời.

Một tiếng vang thật lớn!

Bóng kiếm màu xanh chưa kịp chém xuống, lập tức bị hắc long giương nanh múa vuốt đánh cho tê liệt nát bấy, hơn nữa sau khi Lang Nha Bổng ở trong tay Hung Ti Vương đột nhiên run lên lần nữa, chợt phát ra tiếng gầm gừ trầm thấp đánh thẳng tới Hàn Lập.

Hàn Lập nhìn vào hắc long, sắc mặt không thay đổi chút nào, từ trong thân thể vang lên những tiếng âm thanh bén nhọn, một làn phi kiếm màu xanh từ các nơi bên trong thân thể mãnh liệt bắn ra, xoay tròn một vòng rồi bay đến cùng một chỗ, lập tức hóa thành một liên hoa kiếm to cả mẫu.

Hàn Lập thúc giục kiếm quyết một tiếng, liên hoa kiếm từ từ nở rộ mở ra, tạo thành một cái lồng đón hắc long đang nhào tới, vô số kiếm quang sắc bén giăng khắp nơi, tức khắc đem đối phương cứng rắn chém thành vô số mảnh vụn rồi lại hóa thành hắc khí ào ào nổ tung.

“Ha Ha, rất tốt, mặc dù mới vừa rồi chỉ là thử dò xét một cái, nhưng thực lực của ngươi cũng thật đúng là không hề thua kém, cũng đủ để cho Bổn vương tận hứng đánh một trận.” Hung Ti Vương thấy hắc long bị hủy, nhưng không giận mà còn cười rộ lên.

Nhưng vừa dứt lời trong nháy mắt hắn đã giương Lang Nha Bổng ở trước người lên một lần nữa, trong miệng lẩm bẩm phát ra âm thanh trầm thấp.

Trong phút chốc, Lang Nha Bổng trong tay chợt huyết quang đại phóng, biến thành một cây Huyết Phiên Kỳ.

Xương trắng làm cán, huyết vụ làm phiên, làm cho người ta vừa nhìn thấy đã cảm thấy sợ hết hồn hết vía.

Huyết phiên vừa mới thành hình ở trong tay Hung Ti Vương, lập tức đã bị ném trẳng lên trời.

“Oanh” một tiếng.

Mặt ngoài Huyết Phiên hư không hiện ra vô số hắc sắc điện quang lượn quanh, đồng thời huyết vụ trên mặt phiên sau khi cuồn cuộn ngưng tụ lại, từ trong đó có năm đầu khô lâu lớn khoảng miệng chén bay ra, sau khi đón gió thoáng cái bỗng nhiên hóa lớn to cỡ bánh xe, hai mắt chớp động huyết diếm, miệng phun ra tinh mang xanh biếc.

“Đây là ……” Hàn Lập vừa thấy màn này, cũng không khỏi hơi ngẩn người ra.

“Hắc hắc, tiểu tử, đây là Nguyên Anh cường địch mà Bổn vương chém chết trước đây rồi dùng để luyện hóa thành âm ma chân chính, nếu ngươi cũng rơi vào trong tay Bổn vương, nói không chừng cũng có cơ duyên trở thành âm ma tôn thứ sáu của Bổn vương.

Hung Ti Vương cười như điên một tiếng, một tay chỉ thẳng tới mấy đầu khô lâu đang ở trên trời.

Nhất thời trong mắt tất cả mấy đầu khô lâu bừng lên huyết diễm, ở trong kim quang biến ảo thành 5 con quỷ yêu màu vàng.

Con nào cũng tóc tím sõa ngang vai, mặt xanh nanh nhọn, mười ngón tay sắc bén, hơn nữa cả người huyết diễm bao quanh, bộc phát ra hơi thở kinh khủng không hề thấp hơn tồn tại Đại Thừa bình thường.

“Đi”

Hung Ti Vương phân phó một tiếng,chỉ tới Hàn Lập một cái.

Nhất thời năm con quỷ yêu màu vàng phát ra âm thanh ô ô quái dị, thân hình vừa động, lập tức hóa thành năm đoàn kim quang bắn thẳng tới Hàn Lập.

“Rất thú vị, vậy mà lại có thể làm mất đi tinh hồn Nguyên Anh rồi chuyển hóa thành hung ma bực này, cái này cũng là thủ đoạn rất ít thấy. Nhưng nếu cho là chỉ có một mình ngươi mới có trợ thủ thì đây chính là một sai lầm rất lớn. ” Hàn Lập gặp phải tình hình này nhưng lại khẽ nở nụ cười, tiếp theo tay áo run lên, nhất thời một đoàn kim quang từ trong bắn ra, đón gió thoáng một cái hóa thành Kim Đồng toàn thân trải đầy linh văn màu tử kim.

Chính là Phệ Kim Trùng Vương.

“Giải thoát hết cho chúng nó đi, bằng thần thông của ngươi thì không có vấn đề gì chứ?”

Hàn Lập quay sang Phệ Kim Trùng Vương nhàn nhạt hỏi một câu.

Kim Đồng lạnh lùng nhìn năm tên quỷ yêu đang xông tới, không nói hai lời giẫm một chân xuống, lập tức xung quanh vang lên tiếng “Xuy xuy“, từng đạo kiếm khí vô hình phát ra từ trên người nó, tiếp theo thân hình nó mơ hồ một cái rồi dung nhập luôn vào trong trong những đạo kiếm khí này, hóa thành một mảng kim mang sắc bén lao thẳng đến lũ quỷ yêu đối diện.

Từ miệng của năm con quỷ yêu đối diện lại phát ra âm thanh vang lớn, trong đó một con có vẻ hung hãn nhất, đột nhiên vung cánh tay lên, lại cắm trực tiếp hai cái quỷ trảo vào trong những kiếm quang này.

Âm thanh “rắc rắc” lập tức vang lên, mười ngón tay kể cả non nửa đoạn cánh tay trong nháy mắt liền bị kiếm quang kim sắc chém cho nát bấy.

Kiếm quang kim sắc sắc bén đến mức gần như chém sắt như chém bùn, làm cho quỷ yêu này bình thường vốn thân thể có thể ngạnh kháng được cả đỉnh giai bảo vật, nhưng ở trước mặt nó thì cũng không thể chịu được một kích.

Quỷ yêu này tự nhiên thất kinh, nhưng thân hình ngoắt một cái, liền chợt lóe biến mất vào hư không gần đó không thấy bóng dáng nữa.

Bốn tên quỷ yêu còn lại, lại hé miệng lớn, một đoàn lôi hỏa màu đen cuồn cuộn tuôn ra, rồi rất nhanh nổ tung cuộn lại làm một, hóa thành một phiến đại dương màu đen cùng với kim hà đồng thời đánh tới nhau.

Hắc khí cùng kim quang đan vào nhau, phảng phất giống như hai đầu cự thú đang dùng hết tất cả khí lực liều mạng chém giết.

Trong kim hà đột nhiên vang lên tiếng xé gió, mười đạo kiếm quang to lớn nối thành một đường đồng thời bổ ra, cứng rắn chém hắc khí ra thành một lỗ hổng cực lớn, rồi lại tiếp tục chém vào sâu bên trong nữa.

Nhưng vào lúc này, chỗ lỗ hổng đồng thời giao động, tên quỷ yêu vừa biến mất kia đột nhiên thoáng cái hiện ra, hai bàn tay cùng nửa đoạn cánh tay vốn đang trọng thương tất cả đều khôi phục hoàn hảo như lúc ban đầu, hơn nữa sau khi sắc mặt nanh sắc vừa hiện, lập tức mở to miệng phun ra một viên cốt châu huyết sắc.

“Phanh” một tiếng.

Cốt châu này không biết là loại bảo vật gì, những kiếm quang kim sắc kia chém đến phía trên chẳng những bắn ngược lại, hơn nữa lại còn bị huyết quang xâm nhiễm mà tán loạn diệt vong.

Cốt châu này không ngờ lại còn có công hiệu làm ô uế bảo vật, tiếp theo sau khi quay tít một vòng, vô số hắc khí từ phía trên điên cuồng tuôn ra, rất nhanh đem quỷ yêu mới hiện ra cùng với viên châu tất cả đều bao phủ vào trong đó.

Đợt giao phong đầu tiên, kiếm quang không cách nào đem hắc khí chặt đứt hoàn toàn, mà dù có cốt châu chống đỡ thì hắc khí cũng không cách nào đánh tan kiếm quang kim sắc, hai bên như sóng lớn không ngừng đánh vào nhau, nhưng trong lúc nhất thời không bên nào có biện pháp làm gì được đối phương, nên tạo thành cục diện giằng co.

Hết thảy chuyện này nhìn như phức tạp, nhưng đối với Hàn Lập và Hung Ti Vương cũng chỉ là chuyện trong nháy mắt.

Hung Ti Vương vừa thấy được Kim Đồng xuất hiện, trước hết là sửng sốt, hơn nữa vừa thấy năm tên quỷ yêu mà mình yêu thích hợp lực lại nhưng miễn cưỡng mới có thể ngăn cản kiếm khí do Kim Đồng biến thành, con ngươi không khỏi co rụt lại, lúc này theo bản năng hỏi một câu:

“Đây là linh thú gì? sao lại có thần thông lớn như vậy, hơi thở hình như có vài phần quen thuộc. ”

“Các hạ cho là ta sẽ nói sao?” Hàn Lập hời hợt trả lời một câu.

“Hừ, không nói, vậy ta liền đánh để cho ngươi nói.” Hung Ti Vương nghe vậy giận dữ, một tay bấm quyết, thân hình bỗng nhiên lớn lên, đồng thời hắc khí tuôn ra nhè nhẹ phía sau lưng, ở phía sau hư không biến ảo ra thành một gương mặt quỷ rất lớn, cũng lập tức há miệng phun ra một dải lụa màu đen rất dài, sau một cái mơ hồ, không hiểu bằng cách nào có thể duỗi dài qua trăm trượng giữa hư không, xuất hiện đến gần Hàn Lập trong gang tấc, đánh một đòn phủ đầu.

Hàn Lập không động tay chân, nhưng không gian phía trước người đột nhiên giao động, một màn sáng mênh mông trống rỗng hiện ra, chính là Nguyên Từ Thần Quang chuyên khắc chế lực ngũ hành.

Nhưng một màn làm cho Hàn Lập sợ hết hồn xuất hiện.

Dải lụa màu đen sau một cái chớp động lập tức đánh vào phía trên, màn sáng màu xám tro phảng phất như đồ sứ trong nháy mắt vỡ vụn, tiếp theo lại xuất kỳ bất ý quấn quanh Hàn Lập bảy tám vòng, quấn lại thành một cái cự kén màu đen.

“Phốc” một tiếng, một tầng huyết diễm phủ lên mặt ngoài hắc kén, biến tất cả thành một đoàn hỏa cầu rất lớn.

Ở nơi xa Hung Ti Vương cũng không vì vậy mà bỏ qua, ngược lại sau một tiếng cười gằn, một tay vỗ nhẹ vào hư không, nhất thời một cổ khí tanh hôi theo đó tuôn ra, một cây búa lớn dài mấy trượng đen nhánh như mực thoắt cái xuất hiện, nhanh như tia chớp chém mạnh xuống hỏa cầu nơi xa một cái

“ xuy xuy ” một tiếng bén nhọn.

Phía trên hỏa cầu hàn quang chợt lóe, một búa hết sức sắc bén bổ xuống ngay chính giữa hắc kén đang biến thành cầu lửa.

“Keng” một tiếng kim loại va chạm truyền tới, cây búa đầu tiên là cứng rắn bắn ngược lên, tiếp theo rung lên tấc tấc vỡ vụn mà tan.

Tiếp theo một tiếng rống to từ trong hỏa cầu truyền tới, sáu bàn tay lông lá cùng một lúc từ trong phá ra, đồng thời ngân diễm hừng hực từ trong một bàn tay phóng lên cao, sau khi chụp xuống phía dưới, lập tức đem tất cả huyết diễm thôn phệ biến mất, lần nữa đem Hàn Lập bên trong hiển lộ ra.

Lúc này Hàn Lập, rõ ràng đã biến hóa thành một Kim Mao Cự Viên ba đầu sáu tay, bên ngoài thân một tầng ngọn lửa màu bạc cuồng chớp không chừng, sáu con mắt lạnh lùng nhìn về phía Hung Ti Vương nơi xa.

Hung Ti Vương trên mặt trở nên âm tình bất định, cũng không ngờ tới mới vừa rồi công kích như vậy, vẫn không thể làm Hàn Lập thương tổn một chút nào.

Nhưng sau một khắc, sáu cánh tay cự viên chợt cử động, sáu quả đấm màu vàng nhất thời hóa thành vô số quyền ảnh điên cuồng trào ra, sau khi mơ hồ một cái, tất cả đều hóa thành quang cầu bắn ra.

Hung Ti Vương hừ lạnh một tiếng, há miệng hét lớn, âm thanh rống to lần nữa bộc phát ra, một màn hào quang chân không trong nháy mắt chắn trước mặt.

Quang cầu màu vàng nhất thời như mưa xối xả đánh vào phía trên.

So với lúc trước khác biệt rất lớn.

Quyền ảnh biến thành quang cầu trong nháy mắt khi đánh trúng màn hào quang, tất cả đều từng cái một đều bạo liệt nổ tung, từ trong phát ra uy năng kinh khủng hết sức đánh vào.

Cho dù màn hào quang chân không tạo ra từ tiếng rống huyền diệu vô cùng, nhưng vì quá nhiều quang cầu đánh tới nổ tung ra như vậy, vẫn phải tấc tấc vỡ vụn ra với tốc độ mắt thường có thể thấy được.

Không còn gì ngăn cản, sau một tiếng oanh minh, tất cả những quang cầu còn lại lao thẳng về phía bản thể Hung Ti Vương đã hiện rõ.

Mà Hung Ti Vương đối mặt với cảnh này lại không tránh, cánh tay cầm búa lớn màu đen chỉ đưa ngang ra trước người, tiếp theo hắc quang chợt lóe, lập tức biến hóa thành một lá chắn bằng xương cực lớn.

Mặt quỷ cực lớn sau lưng Hung Ti Vương sau một cái mơ hồ, lập tức âm u xuất hiện ở trên lá chắn cốt, bỗng nhiên miệng to há rộng, một cổ hấp lực kinh khủng đột nhiên từ trong miệng phóng ra.

Quang cầu màu vàng dày đặc sau khi bị cổ hấp lực này hút vào, không tự chủ được ào ào thay đổi phương hướng chui vào trong miệng của mặt quỷ, chỉ thấy được bên trong kim quang điên cuồng chớp động, tiếng sấm không ngừng, cứ như vậy biến mất vô ảnh vô tung.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.