Hàn Lập chau mày.
Cảm giác chính mình đυ.ng trúng phiền phức lớn.
Tên Lệ Phi Vũ này hoàn toàn không giống Lệ sư huynh lạnh lùng như trong lời đồn, ngược lại cổ linh tinh quái, mưu mô lám trò! Chẳng ngẩu gì cả!
Hàn Lập đối phó với lão xảo quyệt như Lệ Phi Vũ, cảm giác như lấy trứng chọi đá. Lần sau nếu không có lợi ích hắn tuyệt đối không cứu ai nữa!
Oán niệm của Hàn lão ngày càng tăng! Nhưng đối diện với tên đầu sỏ Lệ Phi Vũ, hắn chỉ dành nên nhịn. Nào là cứu người, nào là vô danh khẩu quyết, nào là dược giảm đau... Không thể trở mặt để công sức đổ sông đổ biển được, đã vậy còn vô cớ đắc tội một tên thực lực cao!
“Lại gì nữa?" Hàn Lập không kiên nhẫn nói. Đây là lần đầu tiên hắn để lộ cảm xúc trước mặt Lệ Phi Vũ. Lệ Phi Vũ bật cười, lấy mảnh vải ra nói: “Ta có vài chỗ không hiểu muốn thỉnh giáo ngươi. Ngươi đừng từ chối đấy!"
“Ta chỉ muốn trong mấy năm cuộc đời ngắn ngủi, có thể tỏa sáng một chút!"
Hàn Lập trầm mặc, nhìn nụ cười có vài phần thê lương của Lệ Phi Vũ, hắn thở dài lắc đầu.
“Được thôi, nhưng ta không dám đảm bảo ngươi thật sự học được!”
“Hơn nữa thứ này cũng không có tác dụng gì, ngươi đừng hi vọng nhiều.
Nghe Hàn Lập nói, Lệ Phi Vũ bình thản gật đầu, nhưng trong lòng thì nở hoa.
Hàn Lập đúng là trẻ người non dạ.
Có lẽ đây là lúc Lão Ma dễ đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-ta-le-phi-vu-thuoc-tinh-tu-tien/2717004/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.