“Các ngươi biết cái gì? Lệ sư huynh bế quan gần bốn tháng là vì trọng thương, công lực giảm sút!" “Không tin các ngươi xem huyệt thái dương của hắn!”
Đúng lúc này trong đám người có người cười lạnh, nói thẳng ra bí mật. Trên sơn đạo nhất thời rối loạn. Ánh mắt lần lượt dừng trên người Lệ Phi Vũ, rất nhanh hiện lên vẻ kinh ngạc và khϊếp sợ!
Là thật! Lệ Hổ biến thành bệnh hổ! Chẳng trách Vũ Nham dám mở miệng khiêu chiến.
Hắn muốn lấy Lệ Hổ làm đá kê chân sao!
Tâm tư của Vũ Nham trong nháy mắt đều bị toàn bộ đệ tử nhìn thấu, có người khẽ nhíu mày, có người sung sướиɠ khi người gặp họa.
Lệ Phi Vũ hơi mỉm cười, nhìn thấu hết thảy. Hóa ra đưa dược cho hắn là vì thế này. Lệ Phi Vũ nhìn Vũ Nham vui sướиɠ, xem như hiểu được thế nào là hai mặt, âm mưu tính kế.
Đột nhiên hắn nhìn thoáng qua, thấy một thân ảnh trong đám người, Hàn Lập!
Lông mày Lệ Phi Vũ nhướng lên, một lần nữa nhìn Vũ Nham trước mặt nói: “Ta không rảnh chơi với người.”
Nói rồi hắn cất bước, cứ thể bỏ đi!
Hàn Lập xuất hiện không phải ngẫu nhiên. Đây là một trong những cách liên lạc của hắn và Hàn Lập... Hàn Lập liên lạc hắn, chủ động hiện thân, sau đó hai người kẻ trước người sau đi đến địa điểm bí mật. Còn hắn muốn liên lạc Hàn Lập cũng rất đơn giản. Chỉ cần đến con đường núi dẫn đến địa điểm bí mật, tìm cây hòe già để lại ký hiệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-ta-le-phi-vu-thuoc-tinh-tu-tien/2716998/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.