Đối với Triệu Địa đã quen xa xỉ dùng thượng phẩm linh thạch tĩnh tọa, phẩm chất linh mạch không quan trọng, chỉ cần phí phải nộp không cao quá, tự nhiên không thành vấn đề. Cho nên đảo có một dược cốc nhỏ, hạ phẩm linh mạch kia rất đáng để hắn cân nhắc, mặc dù trong dược cốc này cũng không có linh thảo linh dược quý trọng gì.
Nhưng sau đó hắn thấy tin tức một đảo nhỏ khác, làm cho hắn hết sức động tâm:
Lạc Già đảo, có một hạ phẩm linh mạch, dài một trăm mười dặm, rộng bốn mươi dặm, dưới đất có Địa Phế Chi Hỏa, có xây dựng một Địa Hỏa phòng. Dân số trên đảo mười lăm vạn, mỗi năm nộp một trăm linh thạch.
Mặc dù hắn đã là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, có thể vận dụng linh khí chân nguyên trong Đan Điền phát ra Tiên Thiên Chân Hỏa, dùng để luyện khí luyện đan. Nhưng làm như vậy sẽ tiêu hao linh lực rất lớn, không thể chịu đựng trong thời gian quá dài.
Sau này Triệu Địa cần luyện khí luyện đan, nếu dùng Địa Phế Chi Hòa để thay thế Tiên Thiên Chân Hỏa, có thể tiết kiệm được rất nhiều linh lực, cũng tương đương với tiết kiệm không ít thời gian tĩnh tọa. Về phần linh mạch ở đó chỉ là hạ phẩm cùng với phí dụng một trăm linh thạch, hoàn toàn không cần suy nghĩ.
Sau khi Triệu Địa nghĩ như vậy bèn hỏi lão nhân:
- Tại hạ thấy hứng thú với Lạc Già đảo này, có thể thuê nó được chăng? Lão nhân còn chưa mở miệng, chợt một tiếng “Chậm đã!” từ ngoài đại điện vọng vào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-mich-tien-lo/4534347/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.