Có thượng phẩm linh thạch nơi tay, chỉ cần một canh giờ, Triệu Địa đã hồi phục linh lực được chín thành trở lên, phần còn lại hoàn toàn có thể dùng trung phẩm linh thạch vừa lên đường vừa bổ sung.
Mắt thấy đạo Thổ Độn phù thứ hai trên người cũng đã sắp sửa tiêu hao hết uy lực, nhưng Triệu Địa cũng không nôn nóng trở lên mặt đất, mà lại dán đạo Thổ Độn phù thứ ba lên người.
Hắn muốn bỏ ra một chút thời gian, để xem thử rốt cục trong những túi trữ vật mà mình vừa lấy được có bảo vật gì, khiến cho đám tu sĩ này ra tay đánh nhau như vậy.
Triệu Địa trút hết cả bốn túi trữ vật thu được lần này xuống, một đống loảng xoảng rơi xuống toàn là pháp khí, tài liệu, ngọc giản, linh thạch, hộp ngọc hộp gỗ...
- Ủa, đây không phải là pháp khí của tên tu sĩ Bách Linh môn kia sao, vì sao lại ở đây? Chẳng lẽ y cũng bị cuốn vào chuyện này sao? Triệu Địa liếc mắt đã nhận ra lai lịch một món pháp khí gậy trúc xanh biếc trong đó.
Ngoài ra hắn còn thấy một cái túi da trống không, dường như là túi linh thú đeo bên hông tu sĩ Bách Linh môn kia.
Còn có mấy món pháp khí cũng lập tức đưa tới sự chú ý của Triệu Địa.
Một món là lệnh bài hình tam giác ở giữa có ba lỗ thủng, hẳn là một món hạ phẩm Linh Cụ. Nhưng có thể chịu được ba khối hạ phẩm linh thạch khảm lên đó, hẳn là xét về lực phòng ngự không kém gì trung phẩm pháp khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-mich-tien-lo/4534319/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.