- Phía trước là Đồ Phu Sơn Trại, tổng cộng năm mươi sáu tên. Tên cầm đầu được bọn chúng gọi là Đồ Phu, sở thích của hắn là chặt đầu người khác, đặc biệt là các bé gái. Thực lực tổng hợp bọn chúng rất mạnh, nằm trong khoảng Tam đến Tứ Trọng Thiên. Riêng Đồ Phu đã là cường giả Tứ Trọng Thiên Trung Giai. Tiểu Phi, đệ chắc chắn muốn tấn công chúng chứ? - Nguyễn Bặc nói.
Lạc Phi đang được Tiểu Cơ Nhi chăm sóc, cô bé dùng một nắm lá màu đỏ, tay kia cầm một bông hoa lớn màu trắng, bóp nát rắc lên vết thương trên tay Lạc Phi. Nó gật đầu với Nguyễn Bặc:
- Bặc huynh, đệ chọn chúng, chúng sẽ là mục tiêu cuối cùng của chúng ta. Nhưng Đồ Phu quá mạnh mẽ, đệ cần một ngày để thiết lập cạm bẫy.
Mới chỉ gần một tháng mà Lạc Phi đã thay đổi khá nhiều, đặc biệt là khí tức nguy hiểm nó phát tán ra xung quanh. Khuôn mặt nó vẫn là khuôn mặt của một cậu bé đang trưởng thành, nhưng đã không còn chút ngây thơ trong sáng nào nữa, hoàn toàn là sự lão luyện và sát khí. Trên cơ thể nó cũng có nhiều vết sẹo hơn, Như Hoa có thể chữa trị triệt để nhưng nó từ chối. Nó muốn nhưng vết sẹo này tồn tại để nhắc nhở cho những sai lầm của bản thân. Chiến đấu và chém giết với tần suất dày đặc đã tạo cho Lạc Phi một cơ sở rất tốt để đương đầu với những hiểm nguy sắp tới.
Như Hoa im lặng, nàng hiểu không phải tự nhiên Lạc Phi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-lo/3273306/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.