- Trọng Bân, ngươi không sao chứ?
Người kia đáp xuống cách Trương Trọng Bân không xa, nhìn hắn máu me thê thảm liền ôn tồn quan tâm, lại khẽ nhíu mày.
- Long ca, ta không sao.
Hắn hít sâu một hơi lạnh, cố nén đau sau lưng, trả lời một câu.
Hắn không thấy đôi mày khẽ nhíu kia nhưng Ngô Thần quan sát rõ ràng. Từ khi kẻ này xuất hiện, Ngô Thần luôn cảnh giác nhìn hắn không chớp mắt.
Kẻ được Trương Trọng Bân gọi Long ca này tên là Hồ Long, nhân vật chính trọng sinh trở về, thân mang hệ thống kia.
Cảm nhận có người nhìn, Hồ Long ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy phía trước đều một mảnh hoang tàn, không có ai. Chi rằng bản thân nhạy cảm, hắn lắc đầu bỏ qua.
Ngô Thần âm thầm thở ra, không ngờ nhân vật chính cảnh giác như vậy, chỉ nhìn thôi đã bị phát hiện, cảm giác lực rất đáng gờm. Theo hành động tiếp theo của Hồ Long, Ngô Thần không khó đoán được hắn không nhìn thấy chính mình.
Hệ thống truyền một đoạn hình ảnh vào đầu Hồ Long khiến hắn lo sợ. Tại vị trí hắn vừa ngẩng đầu nhìn kia có một nhân ảnh mơ hồ đang quan sát hắn, không rõ là địch hay bạn.
Hắn không nhịn được ngẩng đầu nhìn thêm nhưng trong mắt chỉ là khung cảnh hoang tàn, trái ngược hình ảnh hệ thống đang truyền tải, luôn có nhân ảnh mơ hồ đang đứng tại đó.
Trương Trọng Bân nghi ngờ quay đầu nhìn theo, trông thấy Ngô Thần liền cười khổ, hắn tưởng Hồ Long cũng trông thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-lao-su/3469272/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.