- Lão sư, bọn họ làm gì? Đang diễn trò sao? Còn có kẻ ứng thời thụ thương, phun máu phè phè, chân tay đứt rời, đây đều là đạo cụ sao?
Suốt một năm qua, Ngô Thần vì giáo dục, cho cô bé xem nhiều thể loại phim, đối với cô bé hỏi các cảnh chiến đấu máu me đều giải thích đều là giả, tất cả nhờ hiệu ứng và đạo cụ.
Ngô Thần ngửi mùi máu tươi phiêu dạt trong không khí, hơi có chút không thích ứng, vuốt tóc cô bé nói:
- Đây là chiến tranh, là sự thật. - Nói đoạn chỉ chỉ thiên ma, nói tiếp: - Con nhìn chúng, các sinh vật hôi hám kia chính là vực ngoại thiên ma, chúng từ thiên ngoại xâm lấn thé giới của chúng ta, ý đồ cắn nuốt, nô dịch tất cả sinh linh. Sứ mệnh của con là tiêu diệt, đánh đuổi tất cả bọn chúng.
Lúc này, đội tiếp viện của hai phe đã đến, quy mô chiến trường mở rộng, quân đội hai phe tham chiến có tu vi cao hơn dẫn đến càng khốc liệt.
- Dạ, con nhớ rồi! Lão sư, con có thế ra tay được không?
- Khoan đã. Đợi tên thiên ma mạnh nhất kia tiến đến, con hãy ra tay bất ngờ một kích tiêu diệt.
Những người có tu vi cao nhất của hai bên đang đứng sau quân đoàn của mình, canh chừng lẫn nhau. Chiến lực cao nhất không dễ dàng xuất chiến, nếu có, tức là cuộc chiến sinh tử, không chết cũng trọng thương, hai bên đều biết tổn thất thảm trọng.
Math gật gù:
- Dạ, con biết rồi. Lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-lao-su/3404277/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.