Mọi người thay phiên nhau đi tắm, rồi chuẩn bị chỗ ngủ.
Hiện tại là mùa hè, phòng ngủ hay phòng khách đều mở điều hòa, cũng không có để chăn. Ba Triệu Á vào phòng làm việc, rất thoải mái mà ôm chiếc gối ra phòng khách nằm. Mẹ Triệu Á nói với Nhược Lâm: “Chúng ta đêm nay đừng ngủ, phải trò chuyện mới được.” Rồi cầm lấy cái ghế kéo ra, mở cánh cửa tủ lấy một cái gối và áo gối mới đưa cho Đồ Nhan: “Đây là của Á Á vẫn chưa có dùng qua. Con cầm lấy dùng đi.”
Mẹ Triệu Á tự mình dẫn Đồ Nhan qua phòng của Á Á, mở cửa, bật đèn, nhất thời thấy rõ căn phòng đầy sách với những bức tường trắng. Mẹ Triệu Á dường như nhớ tới việc gì đó, cười chỉ vào con búp bê trên tường bảo: “Á Á nói nó không nhớ con, nhưng con xem, con búp bê vải mà con cho nó, hai ngày trước dọn nhà bảo bỏ đi nhưng nó không chịu, nói là vẫn còn tốt, nhặt vào để trên tường.”
Đồ Nhan nhìn con búp bê vải, thật ngạc nhiên.
Mẹ Triệu Á nghĩ việc này thú vị, gọi gọi Nhược Liên, chỉ con búp bê cho cô xem.
Nhược Lâm tấm tắc gật đầu: “Có thể thấy được trong tiềm thức của Á Á vẫn còn nhớ rõ Đồ Nhan nhà tôi. Con búp bê vải này hình như giống con mà ngày đó tôi mua trên đường.”
“Ừ, đúng vậy, chính là nó.”
Triệu Á đúng lúc tắm xong, lau tóc đi ra, nghe mẹ nói thế nhất thời mặt đỏ ửng, xấu hổ không chịu được. May mà cậu vừa tắm xong mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-ca/210172/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.