Bùi Văn Ca chìm trong buồn rầu, rốt cuộc anh nên ôm lấy thế giới của mình rồi cùng nhau chết đi, hay vẫn ngoan ngoãn ở trong thế giới đó, rơi vào lưới tình cuồng nhiệt không còn thuốc chữa với Dung Bái. Nói là lưới tình cuồng nhiệt cũng không đúng lắm, chính xác là anh đã yêu một người lạnh lùng, yêu đến say đắm, dùng mọi thủ đoạn và khả năng để theo đuổi, lãng mạn có, ngốc nghếch có. Dương Dương không phải thay Bùi Văn Ca bênh vực kẻ yếu, cậu chỉ thật lòng ám chỉ nói:"Dù cho bị coi thường, cũng đừng xem mình là báu vật, mà hết lần này đến lần khác đuổi theo thứ coi mình là cỏ dại." Kết quả Dung Bái hiểu được, hắn nghiêm túc đáp lại:"Cậu không hiểu rồi, đây là tình yêu chân thực.".
Hắn chỉ xem tình yêu trước mặt Bùi Văn Ca là thứ đồ bỏ đi. Bùi Văn Ca chịu đựng khi Dung Bái theo đuổi người con gái khác, thờ ơ nhìn hắn theo đuổi đến ấm ức, nhưng cũng nghe theo lệnh mà giúp đỡ hắn. Anh chạy khắp cả cái ký túc xá, nói chuyện với những người anh không quen, tối đêm còn thay Dung Bái thắp từng cái đèn để hắn tỏ tình với người con gái kia.
Ở đại học, các nữ sinh đều thét chói tai vì câu chuyện lãng mạn này, đêm đó người vây quanh xem rất nhiều. Khi Dung Bái kéo người con gái kia ở dưới sân, Bùi Văn Ca đứng ở cửa sổ tầng ba của ký túc xá, chỗ anh đứng không có đèn, thuận lợi giấu anh trong bóng tối, ôn nhu nhìn người mà anh yêu. Đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-loi-dac-cuu/1161831/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.