Dịch: Duẩn Duẩn
Nếu hỏi Phạm Ca, rốt cuộc thì tình cảm mà cô dành cho Ôn Ngôn Trăn là thế nào, Phạm Ca thật sự cũng không biết phải trả lời ra sao. Cô không mấy mặn mà với câu hỏi ấy lắm, cũng giống như hai chữ "vứt bỏ" mà cô tự động xem nhẹ kia vậy.
Mắt thấy hai bóng người chuẩn bị hôn nhau, Phạm Ca liền lùi lại một bước, toan xoay người. Ngay lúc ấy, một giọng nói đột ngột hét lên trong lòng cô: Phạm Ca, mày có tò mò không? Phạm Ca, đừng đi ra ngoài, nói không chừng mày sẽ phát hiện ra điều gì đấy?
Chất giọng người phụ nữ đang thì thầm với Ôn Ngôn Trăn nghe vô cùng êm tai, là kiểu giọng có thể khơi gợi sự hứng thú của đàn ông. Từ cái bóng cũng có thể đoán được, vóc người cô ta rất cân đối, chỗ cần lồi thì lồi chỗ cần lõm thì lõm.
Phạm Ca cúi xuống nhìn ngực mình, tuy không lớn cũng chẳng nhỏ, nhưng còn cách từ "lỗi lõm" ấy một khoảng xa vời vợi. Dáng người Phạm Ca cũng giống như khuôn mặt của cô vậy, trước khi lấy chồng là hoàng hoa khuê nữ, sau khi lấy chồng là mẹ hiền vợ đảm. Cô giáo Kim cực kỳ thích nói mấy lời như vậy làm cô cảm thấy bản thân mình lúc nào trông cũng rất chán.
Nghe nói, kiểu phụ nữ thế này rất được ưa chuộng, đặc biệt là với những người đàn ông thành công. Lý tưởng của họ là cưới được một người phụ nữ như cô, chỉ để nắm tay xuất hiện trong những trường hợp công cộng. Sau đó, họ sẽ đeo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-ca/228089/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.