Dịch: Duẩn Duẩn
Cô ngồi im lặng trong bóng tối, ánh sáng nhạt nhòa hắt lên chiếc hộp giấy hình vuông trên tay qua khe hở của rèm cửa sổ. Dưới chiếc hộp là chiếc thảm lông dê, ngồi lên có cảm giác vô cùng thoải mái.
Cô không biết mình đã ngồi ở đây bao lâu. Dường như vừa mới ngồi xuống đã không sao rời mắt khỏi chiếc hộp được nữa. Bên trong chiếc hộp là một bộ ghép hình. Hôm nay lúc đi ngang qua thư viện, cô có nhìn thấy mấy đứa trẻ đang ngồi chơi ghép hình, thế là bèn đứng lại nhìn các bạn nhỏ một lát, sau khi rời khỏi thư viện thì trên tay đã có thêm một bộ đồ chơi.
Đây không phải là lần đầu tiên cô mua bộ đồ chơi này.
Bộ đầu tiên cô mua là một bộ gấu trúc. Chú gấu trúc ấy trông rất dễ thương, nhưng tiếc thay cô còn chưa kịp ghép xong hoàn chỉnh khuôn mặt vui vẻ của chú gấu, chỉ mới ghép được lỗ tai của chú thì đã bị chồng cô cầm đi mất. Lúc ấy, anh rất dịu dàng bảo rằng: Phạm Ca, bây giờ em không còn thích hợp chơi trò này nữa rồi.
Khi ấy, họ vừa mới đến Thanh Đảo được nửa năm, cách ngày cô xảy ra tai nạn xe đúng một năm.
Một năm sau, cô lại lén lút "khuôn" về nhà một bộ ghép hình sơn thủy. Hôm đó là thứ Hai, bình thường là ngày chồng cô bận rộn nhất. Anh vừa mới bước chân ra khỏi cửa, cô bèn nổi hứng lôi bộ ghép hình ra. Ai biết đang chơi tới giữa chừng thì chồng cô đột nhiên lại quay về,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-ca/228087/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.