Dịch: Duẩn Duẩn
Đứng ngay khoảnh khắc giao thoa giữa đêm 20 và ngày 21 tháng 1 năm 2012, Ôn Ngôn Trăn trộm nghĩ, vốn dĩ họ có thể như vậy, hệt như câu chuyện mà anh đã tự biên: Bọn họ là thanh mai trúc mã, là hai đứa bé hồn nhiên vô tư lự, ở lứa tuổi đẹp nhất của đời người, kết tóc đồng tâm, nên duyên vợ chồng.
Hơi nước trong phòng tắm bốc lên lơ lửng xung quanh, anh vẫn ở trong cơ thể cô và vừa bắn vào cô như chính những gì anh tưởng tượng.
Chiếc khăn tắm rơi tuột xuống sàn, cả anh và cô đều trần truồng không mảnh vải. Cơ thể hai người gắn kết chặt chẽ tựa bức tượng nam nữ đang triền miên ngây ngất được nhà điêu khắc tài ba chạm trổ lại.
Về sự hòa hợp tột đỉnh giữa một người đàn ông và một người phụ nữ.
Sau khi chuyện nói dối thấu trời bị vạch trần, cô lại càng không thể tha thứ cho anh phải không? Quả nhiên, cô lên tiếng, từng con chữ như cứa nát trái tim anh.
"Ôn Ngôn Trăn, anh chính là người đã đẩy tôi xuống vực sâu tăm tối nhất cái cuộc đời xui xẻo này. Điều duy nhất anh làm tôi nhớ chính là Tiểu Cao bé bỏng anh đã trao tôi, ngoài ra chẳng còn gì khác nữa, và sẽ mãi mãi không!"
Ôn Ngôn Trăn gật đầu, rút khỏi cơ thể cô, anh nhặt khăn tắm lên, cẩn thận quấn quanh người cô, đoạn sửa sang lại mái tóc cô cho ổn thỏa, rồi khe khẽ hôn đỉnh đầu cô, vỗ nhẹ mặt cô tựa hệt dỗ trẻ con, xoa dịu bảo.
"Giờ em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-ca/1043280/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.