Dịch: Duẩn Duẩn
Ra khỏi phòng tiếp khách, đồng hồ trên tay chỉ chín giờ hai mươi lăm phút, sếp đã trễ bốn mươi phút đồng hồ rồi, trễ cả bốn mươi phút đồng hồ! Xem ra sắp phá vỡ kỷ lục một tiếng đồng hồ của ngày hôm đó. Đỗ Vạn Bảo mang đôi giày cao gót tám centi mét quay lại phòng thư ký, xoa xoa bắp chân mỏi rã rời của mình. Mấy vị khách trong phòng tiếp khách có lại lịch không hề nhỏ, bà ấy vất vả lắm mới giữ bọn họ ở yên một chỗ, sau đó sắp xếp mấy cô nhân viên xinh đẹp trẻ tuổi đến bưng trà rót nước. Giọng nói ngọt ngào của mấy cô nàng chắc hẳn sẽ chẳng thể làm mấy ông lớn nổi giận được.
Sếp cũng to gan thật đấy? Ngay thời điểm mấu chốt thế này mà lại dám đến trễ. Mấy ông lớn trong phòng tiếp khách đều là những sĩ quan cấp cao nổi tiếng của bộ kỹ thuật quân đội. Trước mắt, Ôn công tử không an phận với những gì mình đang có, mà cũng đúng thôi, theo cơ cấu kinh tế thế giới, sự bùng nổ sản xuất ở Trung Quốc đã đi đến hồi kết, sự thu hẹp phạm vi thương mại ắt sẽ dẫn đến sự suy giảm khả năng cạnh tranh của ngành vận tải hàng hóa viễn dương, tập toàn Ôn thị chắc chắn sẽ tìm được các dự án phát triển mới.
Trong quý vừa qua, sếp đã táo bạo đề xuất hợp tác với quân đội về việc đóng tàu chiến. Tuy nhiên, đề xuất này đã dẫn đến một cuộc thảo luận khá sôi nổi và cũng không kém phần kịch liệt trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-ca/1043226/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.