Dịch: Duẩn Duẩn
Thế giới vô cùng yên tĩnh, yên tĩnh đến lạ lùng. Phạm Ca chớp chớp đôi mi, sau đó chầm chậm mở mắt ra, đập vào mắt là nền trần nhà màu xanh da trời. Trên mặt trần trong suốt in rõ hình ảnh đôi nam nữ đang dính chặt vào nhau, như chiếc bóng soi rọi dưới mặt hồ phẳng lặng.
Suy nghĩ hỗn loạn dần trở nên rõ rệt. Phạm Ca lặng lẽ dời đầu đi, cô quả thực không dám thưởng thức hình ảnh quá mức "diễm lệ" ấy. Trong bức tranh kiều diễm ấy, mái tóc cô như tảo biển vương trên lồng ngực anh.
Cô quay đầu lại, phát hiện cánh tay anh đang vòng qua nách và đè lên ngực mình.
Tối hôm qua anh đã dùng hết hai cái bao không mùi, sau khi "làm" xong anh còn ôm cô vào phòng tắm, rửa ráy tỉ mỉ cơ thể cô.
Thật kỳ lạ, lúc đó chắc cô xấu hổ lắm, cả người mềm oặt ra ấy chứ. Thậm chí, đến khi anh mặc đồ ngủ cho cô rồi mang cô về giường tự lúc nào cô cũng chẳng hay. Ấn tượng cuối cùng trong đầu Phạm Ca là cô ôm lấy cổ anh sau đó dần chìm vào giấc ngủ mộng mị.
Chắc chắn là do cô quá mệt. Phạm Ca nói với mình như vậy. Đúng vậy, hẳn là do cô quá mệt, mệt đến nỗi từng khớp xương trên cơ thể cũng kêu gào kháng nghị vì lao lực quá sức.
Phạm Ca muốn tranh thủ thời gian thay bộ đồ ngủ gợi cảm mà khách sạn đã chuẩn bị cho cô nhân lúc Ôn Ngôn Trăn chưa tỉnh, rồi tập tành vài biểu cảm trước gương, sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-ca/1043207/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.