Tư Hạ kéo anh vào trong giường, cẩn thận đắp chăn lại rồi chườm khăn ướt lên trán cho anh. Vương Vũ Thần lim dim mắt ngủ, trong cơn mơ màng anh vẫn nhìn thấy bóng dáng nhỏ bé của cô chăm sóc cho mình, khi Tư Hạ vừa định rời khỏi, bàn tay anh liền nắm chặt lấy tay cô.
Dường như càng trong lúc cơ thể không khỏe trái tim của anh lại càng mềm yếu cần sự quan tâm hơn.
Đôi mắt của anh nhắm nghiền nhưng đôi môi vẫn cố gắng mở lời.
-" Hạ Hạ, đừng đi."
Cô gỡ tay anh khỏi cánh tay của mình rồi vén chăn lên nằm xuống cạnh anh.
-"Em không đi...Em ở đây."
Vương Vũ Thần cảm nhận được hơi ấm từ cơ thể của cô, anh yếu ớt trở mình giang cánh tay ra để cô gối lên.
-" Hạ Hạ,... anh... cảm thấy... bản thân đã lãng phí quá nhiều thời gian rồi... đáng lẽ ra... anh nên nói những lời này với em sớm hơn..."
Những lời nói ngọt ngào hòa cùng chất giọng thều thào của anh càng khiến mọi thứ thật da diết.
-" Hạ Hạ,... anh không vội vàng, anh cho em thời gian bởi vì anh biết em sẽ đồng ý gả cho anh thôi..."
Cô khẽ mỉm cười yêu chiều nhìn lên khuôn mặt bảnh bao của anh.
-" Vương tổng, anh bị ốm tới mức quên mất thực tại rồi hay sao?... Em còn chưa đồng ý đâu nhé."
Đôi mắt của anh vẫn nhắm nghiền.
-" Nếu em chưa đồng ý... anh nguyện ý quỳ gối xuống cầu hôn em cho tới khi em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-yeu-em-suot-doi-anh-biet-chua/3318203/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.