Sau khi rời khỏi trung tâm thương mại thì trời cũng ngả chiều tà,... bước chân ra khỏi nơi "phồn hoa", Tư Hạ nhắm mắt lại "hấp thụ" lại tinh hoa của trời đất... đối với cô thiên nhiên luôn là thứ gì đó thật ấm áp.
Ánh nắng chiều vàng nhạt hắt lên khuôn mặt xinh xắn của cô càng làm tăng thêm độ quyến rũ làm Vương Vũ Thần lọt hố .. càng ngắm càng nghiền...
Một lúc sau anh chầm chậm đi tới, vòng tay qua nhẹ nhàng đặt lên vòng eo con kiến của cô. Giọng nói trầm ấm của anh và ánh nắng chiều thật hợp nhau... cả hai đều rất ấm áp.
-" Hạ Hạ,... tại sao em lại thích hoàng hôn như vậy?... Không phải hoàng hôn rất buồn sao?."
Tư Hạ từ từ mở mắt ra, đôi mắt vẫn nhìn lên bầu trời vàng nhạt kia, đôi mắt của cô chan chứa đầy tình cảm... Tư Hạ khẽ cười.
-" Bởi vì... hoàng hôn chính là đoàn tụ... Lúc em còn nhỏ,... ba mẹ và anh trai sẽ rời khỏi nhà vào buổi sáng sớm.... ai cũng bận bịu cho công việc của mình.... nhưng khi tới chiều tối, khi em nhìn thấy hoàng hôn... tất cả họ đều trở về với em."
Tư Hạ quay lại nhìn anh, đôi mắt của cô long lanh nhưng khóe môi vẫn nở nụ cười.
-" Còn bây giờ em có thêm anh nữa.... những buổi hoàng hôn sau này... anh cũng sẽ trở về với em chứ?."
Vương Vũ Thần xót xa nhìn cô,... thì ra từ nhỏ Hạ Hạ của anh lại cô đơn như vậy,... lần đầu gặp gỡ... anh cứ tưởng rằng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-yeu-em-suot-doi-anh-biet-chua/3316753/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.