Tối hôm đó, Vương Vũ Thần chăm sóc cô cả đêm, khi ở cạnh bên anh đều nắm lấy tay của cô không rời.... Lúc thì anh nấu đường đen cho cô... thấy Tư Hạ chỉ uống một chút anh liền ra sức dỗ dành.
Chốc chốc anh lại chạm tay lên bụng của cô để kiểm tra, nếu thấy hơi lạnh thì anh lập tức mang túi sưởi đến.
Sáng hôm sau, chiếc giường nhỏ y như bãi chiến trường, chăn gối đều nhàu cả, Tư Hạ nằm trên giường còn Vương Vũ Thần ngồi dưới sàn nằm gục đầu lên giường.
Những ánh nắng ban mai ấm áp len lỏi qua cánh cửa sổ làm Tư Hạ tỉnh giấc, toàn thân mệt mỏi rã rời, đôi mới cô lim dim mở ra, vầng trán khẽ cau lại vì những cơn đau từ tấm lưng truyền tới.
Cô khẽ cựa mình,... lúc này mới nhận ra bàn tay to lớn của anh vẫn nắm chặt lấy tay của cô. Nhìn thấy anh còn say giấc, cô cẩn thận trở mình nghiêng về phía anh, ngón tay cái của cô nhẹ miết miết lên mu bàn tay của anh rồi khóe môi trộm cười.
Nhìn bàn tay nhỏ nhắn của cô nằm gọn trong bàn tay to lớn kia... cảm giác thật an toàn,... thật ấm áp.
Cô nhìn anh chăm chú, từ mái tóc dọc xuống sống mũi khuôn miệng và chiếc cằm.... tất cả đều khiến trái tim của cô xao xuyến.
Cho tới khi Vương Vũ Thần lười biếng tỉnh dậy, chào đón anh là khuôn mặt xinh đẹp của cô, anh mỉm cười.
- " Hạ Hạ,... chào buổi sáng."
Cô cũng mỉm cười.
- "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-yeu-em-suot-doi-anh-biet-chua/3313169/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.