Một lúc sau cô mới dám mở cửa rồi rón rén đi ra ngoài.
" Tới đây!"
Giọng nói làm Tư Hạ giật mình khựng lại, cô từ từ nhìn về phía sofa, Vương Vũ Thần đang ngồi đó, mắt anh nhìn vào màn hình latop không rời.
Từ Tư Hạ tự chỉ vào mặt mình.
" Anh đang nói với tôi sao?"
Anh kiên nhẫn gật đầu. Lúc này cô mới tiến lại ngồi ngay kế anh, lúc này ánh mắt kia mới rời khỏi màn hình kia, Vương Vũ Thần lặng nhìn cô gái bên cạnh trong vài giây rồi mới cất lời.
" Cô Từ cô có tình ý gì với tôi sao?."
Lúc này Từ Tư Hạ mới ý thức được hành động của mình làm anh hiểu lầm, cô cười ngốc nghếch. Với một bác sĩ việc sát nhau lại xem tài liệu là chuyện quá đỗi bình thường nhưng với một vị tổng tài đơn thương độc mã như anh thì cái này quá ư là lạ thường rồi.
Vừa nói Từ Tư Hạ vừa lùi ra xa.
" Thật ngại quá,.. không biết đằng ấy có chuyện gì muốn nói với tôi?."
Vương Vũ Thần nghe xong trong lòng có chút khó chịu, anh cau mày nhìn cô.
- " Đằng ấy sao?... Thật thấp hèn."
Tư Hạ bĩu môi.
- " Vâng,... Vậy Ngài đây muốn nói chuyện gì với tôi ạ?... Mong Ngài nói nhanh lên... tôi còn phải tới bệnh viện nữa."
Vương Vũ Thần sắc mặt không đổi, lạnh lùng rất khó coi... anh đứng dậy đi về phía cô rồi nhanh tay ấn vai cô áp chặt vào sofa, anh dùng ánh mắt lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-yeu-em-suot-doi-anh-biet-chua/2750803/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.