Mùi ẩm mốc bay khắp không gian làm Tư Hạ phải cau mày,... Cô đi tới bên chiếc bàn cũ đặt túi đồ lên rồi ngồi xuống ghế nhìn xung quanh....Tất cả là một đống hỗn loạn... cô lắc đầu.
-" Chắc mình phải dọn dẹp thôi."
Nói xong cô xắn tay áo lên quét dọn, lúc quét lúc chùi, gom rác nhặt lá, lau tường .... tất cả đều một tay cô làm.
3 tiếng sau, mọi thứ đã trở về đúng vị trí, tất cả đều gọn gàng nhưng cũng không còn sạch tinh tươm như lúc ban đầu. Tư Hạ thở hồng hộc, chống nạnh lau đi những giọt mồ hôi còn vương trên trán, cô nhìn về phía chân trời rồi khẽ mỉm cười mãn nguyện.
-" Thật là đúng lúc...."
Cô không biết mình yêu hoàng hôn từ khi nào... nhưng cứ nhìn thấy cái ánh sáng mờ nhạt ấy cô lại thấy lòng mình ấm áp đến lạ... Cứ như kiểu.. hoàng hôn đang công nhận cho cô sau một ngày làm việc vất vả vậy... Rất thỏa mãn.
-" Òa... đúng là đẳng cấp."
Câu nói vang lên từ phía cầu thang lên làm Tư Hạ chuyển ánh mắt về đó. An Tâm và Tống Tử Du dần xuất hiện trước mắt cô. Lúc Tư Hạ ngoảnh lại, những cơn giò nhẹ thổi qua làm mái tóc cô nhẹ lung lay, phía sau là ánh hoàng hôn ... làm cho hình ảnh cô hiện lên thật quyến rũ.
An Tâm vỗ tay nồng nhiệt.
-" Mỹ nữ,... là cậu dọn dẹp hết tòa nhà này sao?
Tư Hạ gật đầu.
-" Sao các cậu lại biết tớ ở đây?."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-yeu-em-suot-doi-anh-biet-chua/2750701/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.