Tất cả mọi người đều không cho rằng ông cụ Vinh thật sự có lòng bồi dưỡng Ứng Hoài Thành, họ đều nghĩ Ứng Hoài Thành chỉ là tấm bia chắn Vinh thị khỏi những phong ba của dư luận, cùng lắm sau khi xong việc thì chia cho anh chút tiền là được.
Bởi vì cơn phong ba này là do chính Ứng Hoài Thành tạo nên.
Với tính tình ông cụ Vinh, sao có thể để Ứng Hoài Thành nhúng tay vào công việc của Vinh thị, thậm chí đạt tới trình độ có thể khống chế.
Có người bảo sức khỏe của ông ta sắp không xong, dù sao thì Ứng Hoài Thành cũng chảy dòng máu giống ông, là đứa con ruột của ông; có người lại nói Ứng Hoài Thành rất giỏi giang, có thiên phú kinh doanh; cũng có người cho rằng Ứng Hoài Thành rất dẻo mồm, nịnh ông cụ Vinh lên trời, muốn nói gì thì nói.
Tóm lại, bây giờ đối với bên ngoài, Ứng Hoài Thành đã là người có thể đại diện cho Vinh thị.
Mưu cầu danh lợi là bản tính trời sinh của mỗi người, sau khi chuyện này được truyền khắp giới kinh doanh thì có không ít người đề đạt ý muốn kết thông gia với ông cụ Vinh.
Ba mẹ Thời Dập cũng có ý này, nhưng vấn đề là tin tức Thời Dập và thiếu gia nhà họ Vinh ngày xưa sắp đính hôn không phải là bí mật gì, lúc ấy bọn họ đã tốn rất nhiều công sức mới kết thân được với nhà họ Vinh, cuối cùng nửa đường Ứng Hoài Thành lại xuất hiện đảo lộn hết kế hoạch của bọn họ, khiến cho bọn họ tiến không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-them-tien/166793/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.