Lúc Thời Dập chuẩn bị ra về thì cửa club đột nhiên mở tung, có một người say khướt được nhân viên phục vụ dìu ra, đưa lên xe.
Sau khi xe đi mất, bảo vệ mới nói với Thời Dập: "Này, cái vị vừa mới uống rượu kia kìa, nửa năm trước đã theo đuổi hắn rồi, ngày nào cũng tặng hoa tặng đồ hiệu, còn muốn chuộc thân cho hắn, nhưng hắn không để tâm, không tránh được thì đóng cửa từ chối tiếp khách. Tôi cũng không biết tại sao hắn lại phải ở đây buôn da bán thịt làm gì, không vì tiền thì vì cái gì cơ chứ?"
Thời Dập giật mình, một lúc lâu sau mới hiểu ra bảo vệ đang nói ai.
Thế mà Ứng Hoài Thành lại tỏ vẻ không sao cả nói với cậu: "Tôi với ai cũng chỉ một tháng."
Thế hai mươi chín ngày đêm còn lại thì thuộc về ai đây?
Thời Dập mở điện thoại ra, thử nhắn tin cho Ứng Hoài Thành, bọn họ đã kết bạn Wechat, Thời Dập nghĩ Ứng Hoài Thành đã xóa bạn với cậu rồi, nên vẫn cứ không dám liên lạc với hắn.
Cậu không biết nhắn gì, nhìn màn hình nửa ngày mới chậm chạp gửi một tin: Em đang ở club.
Không xuất hiện dấu chấm than màu đỏ, Thời Dập khẽ thở phào.
Đúng như trong dự kiến, Ứng Hoài Thành không trả lời.
Cậu ngồi trên bậc thang của club đợi nửa tiếng, khung chat vẫn không có tin nhắn mới, gió len vào trong áo cậu, hơi lạnh, cậu đành phải lái xe về nhà, ngả đầu liền ngủ mất.
Mấy ngày sau, ba cậu kêu cậu đi tham gia một bữa tiệc tối, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-them-tien/166783/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.