Thật hay thách.
Nhiễm Vũ Đồng không ngờ tới Bùi Thư Ngôn sẽ đồng ý thoải mái thế này.
Bùi Thư Ngôn trong ấn tượng của cậu phản cảm nhất là đám đông ầm ĩ, ồn ào, trước kia mỗi lần có dịp hội họp đông người, chỉ cần mình không đi thì chắc chắn anh cũng sẽ viện cớ để từ chối. Nhưng lần này Bùi Thư Ngôn lại đáp lại rất nhanh, anh hoàn toàn không cần suy nghĩ mà nói thẳng: "Có."
Người của phòng công trình ai cũng rất nhiệt tình, khéo nói, với sự xuất hiện của Bùi Thư Ngôn thì ai cũng bày tỏ cực kì hoan nghênh. Thậm chí Triệu Cường còn bảo Nhiễm Vũ Đồng rốt cuộc cũng thông suốt rồi đó, cơm ăn suốt một năm qua rốt cuộc cũng không lãng phí, lại thu nhận được một mãnh tướng cho tổ chức của chúng ta rồi.
"Đâu thể nói như thế được đâu?" Trần Tuấn Hào hớn hở lắc đầu: "Phải bảo là từ sau khi quản lý Bùi đến thì Tiểu Nhiễm đã không còn thuộc về chúng ta nữa rồi. Đứa nhỏ ngốc này vẫn còn chưa rõ đâu mới là chiến trường nhà mình hay sao?"
Đầu tháng bảy trời tối sập tối rất muộn, tầm tám, chín giờ thì đèn đóm trong thành phố mới bắt đầu rực rỡ.
Một hàng người ngồi vào chỗ trong tiếng cười của Trần Tuấn Hào, may mà vừa kịp tranh được nốt chỗ cuối cùng bên ngoài.
Trong tiệm vẫn còn mấy chỗ trống nhưng bên ngoài thì người đã đầy kín bàn. Gió đêm ngày hè man mát sảng khoái, còn vương theo một chút hương ngòn ngọt và cả không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-long-qua-som/2824820/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.