Đưa em về nhà.
Hơi lạnh trong quán bar rất dày, ngất không tới hai giây đã bị thổi cho tỉnh lại. Hơi gió cứ thế chốc chốc lại thổi một hơi như nhịp trống cổ vũ khiến cho Nhiễm Vũ Đồng say cũng không yên thân.
Cậu ngồi ở chỗ gần cửa sổ nhất, ánh đèn bảy màu trên sân khấu lướt qua sau lưng cậu, ánh đèn đường vàng ấm ngoài khung cửa sổ dừng trước mi mắt cậu.
Từ lúc đến thành phố A đến giờ, Nhiễm Vũ Đồng đã đi bar tổng cộng ba lần, hai lần trong đó là sau khi Bùi Thư Ngôn trở về.
Lần trước cậu may lắm mới có thể gặp được đối phương, còn lần này...
Dòng người vội vàng lướt qua, không có lấy một đôi mắt nào mà cậu từng gặp.
Nỗi không cam lòng từ lần đầu gặp bỗng ùa đến như vũ bão bao trùm lấy mọi thứ xung quanh, Nhiễm Vũ Đồng không phải là người có thể thoải mái cho qua như không có gì, càng không cho phép bản thân mình phạm lại sai lầm của quá khứ lần nữa.
Nồng độ cồn dường như phóng đại cảm xúc ngũ vị tạp trần trong lòng lên lần nữa, Nhiễm Vũ Đồng ấn mạnh ngón tay xuống màn hình, từng dòng chữ tin nhắn Wechat đêm qua Bùi Thư Ngôn gửi đến, chỉ hận anh viết vô số câu từ quan tâm như thế nhưng lại chắc có một chữ nào là nói vào đúng trọng tâm.
Nhân lúc trong đầu bây giờ vẫn còn một chút lí trí, cậu nhấn gọi cho Bùi Thư Ngôn.
Tối thứ sáu không lúc nào là không kẹt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-long-qua-som/2824797/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.