Cậu có sợ chia tay không?
Tới sát giờ cấm cửa Nhiễm Vũ Đồng mới về được đến kí túc xá.
Trách thì chỉ trách cái tên keo dính chó không ai làm lại Bùi Thư Ngôn kia thôi, rõ ràng mười một giờ là đã đến rồi mà cứ một hai giữ người lại trong xe hơn nửa tiếng nữa mới thả cậu về.
Lúc đứng ngoài cổng trường cũng còn chưa đàng hoàng lại, nhân lúc cậu không phòng bị nắm tay người ta nữa.
Lúc Nhiễm Vũ Đồng vào phòng thì Ôn Nam đã lên giường nằm rồi.
Không ngờ đến giờ này rồi mà đối phương vẫn còn về nữa, Ôn Nam xoạch một phát ngồi dậy, cảnh giác lướt mắt nhìn Nhiễm Vũ Đồng một vòng, tới thở cũng không dám thở mạnh.
"Làm gì mà nhìn tớ kiểu đó vậy?" Nhiễm Vũ Đồng buồn cười đứng trước cửa, sau khi nhìn nhau với cậu ta một lúc thì muốn cúi đầu xuống cởi dây chun bên hông quần thể thao.
"Bé Nhiễm, cậu gặp phải chuyện gì nhất định phải nói với tớ đó nha."
Giọng điệu của Ôn Nam rất nghiêm túc, ba chân bốn cẳng bò xuống giường ngay.
"Không phải cậu ở nhờ trong nhà của đồng nghiệp sao? Làm gì có đồng nghiệp nào mà 11 giờ đêm rồi còn đưa khách về tận nhà nữa?" Ôn Nam cúi đầu nhìn cái quần Nhiễm Vũ Đồng đang định cởi ra: "Đây là quần của ai vậy? Còn nữa mắt cậu trông siêu đỏ luôn á, có phải là vừa khóc không?"
Trước giờ Ôn Nam không thích quanh co lòng vòng, trong lòng nghĩ thế nào thì nói huỵch toẹt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-long-qua-som/2824788/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.