Khi nào đau thì em sẽ kêu.
Cái nóng của giữa hè càng đến càng sớm, Bùi Thư Ngôn đi từ bãi đỗ xe tới trước cửa toà cao ốc chỉ mất có mấy chục bước thôi mà cả người đã toát hết mồ hôi.
Ra khỏi thang máy, anh vừa đi vừa cởi áo vest ra sẵn tiện hoạt động cánh tay một chút rồi khoác áo lên trên vai.
Không ngờ sẽ có lúc anh lại không đeo cà vạt đàng hoàng, áo sơ mi mở bung cúc thứ hai để lộ ra xương quai xanh đẹp mắt và lồng ngực rắn chắc thế này.
Quét thẻ ở lối vào xong Bùi Thư Ngôn lại lau trán một cái, không ngờ vừa mới nhấc mắt lên đã va thẳng vào ánh mắt của Nhiễm Vũ Đồng.
Bùi Thư Ngôn có hơi bất ngờ, cười cười nói: "Chào buổi sáng nha Đồng Đồng."
Thật ra từ lúc anh bước vào hành lang là Nhiễm Vũ Đồng đã bắt đầu lén quan sát đối phương rồi, chỉ là vừa nãy nhìn chăm chú quá nên nhất thời quên mất phải thu tầm mắt lại.
Là ảo giác hay sao? Sao hình như hôm nay anh ấy... trông đẹp trai thế nhỉ?
"Chào." Vẻ mặt của Nhiễm Vũ Đồng vẫn bình tĩnh như thường, gật gật đầu.
Nói ra thì Bùi Thư Ngôn cũng hay thật, bản thân anh đã nóng tới trên trán toát đầy mồ hôi rồi nhưng tay thì lại đi chỉnh điều hoà ở giữa phòng về mức trung, xong lại đánh giá Nhiễm Vũ Đồng từ trên xuống dưới một chút: "Mặc quần ngắn thì cố gắng đừng chỉnh điều hoà lớn như vậy, gió thổi ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-long-qua-som/2824776/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.