Không có, trả hết một lượt.
Ngồi trong xe của Bùi Thư Ngôn, Nhiễm Vũ Đồng trả lời Wechat của Ôn Nam trước.
"Không về kí túc xá đâu nha, yên tâm đi."
"Tớ vẫn ổn lắm, mai gặp."
Cậu cố gắng làm cho giọng điệu của mình nghe bình thường nhất có thể, dù sao thì trong mấy chuyện này lúc nào Ôn Nam cũng có một sự nhạy cảm gần như là cố chấp. Gõ chữ thì vẫn chưa được mà nhất định sẽ bắt cậu phải gửi voice qua.
Trấn an Ôn Nam xong thì Nhiễm Vũ Đồng lại nhìn màn hình điện thoại một cái, đã là 1 giờ sáng rồi.
Mới nãy cậu và Bùi Thư Ngôn đã ngồi trong phòng riêng khóc lóc ầm trời sập đất, lát sau còn làm cho quản lý nhà hàng phải đi đến vội vàng hỏi bọn họ có phải cần giúp đỡ gì hay không.
Lúc đó cảm xúc của hai người mới từ từ lắng lại được, cụ thể thực ra là một mình Bùi Thư Ngôn bình tĩnh lại còn đến bây giờ Nhiễm Vũ Đồng vẫn còn đang thút thít chưa ngừng, toàn phải nhờ vào đối phương không ngừng dịu giọng dỗ dành.
Mãi tới khi Ôn Nam gửi Wechat cho cậu thì Nhiễm Vũ Đồng mới có thể thoát khỏi nỗi đau khổ kia, cậu cầm điện thoại một lúc rồi mới loay hoay không yên mở cửa sổ xe ra rồi nhìn chằm chằm về phía cửa chính.
Đã nói là ba phút nhưng bây giờ đã là hai phút bốn mươi giây rồi.
Cậu không thể tự chủ được bản thân muốn gọi điện thoại cho Bùi Thư Ngôn, lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-long-qua-som/2824752/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.