Hai người cũng tới bước đó rồi hả?
Ngày hôm sau, Nhiễm Vũ Đồng bị một cơn buồn tiểu làm cho nghẹn tỉnh.
Bùi Thư Ngôn bế cậu đi vệ sinh xong, lúc nằm lên giường lại thì hai người mới phát hiện ra trời ngoài cửa sổ đã sáng tỏ rồi.
"Mấy giờ rồi?"
Cậu duỗi lưng một cái trong lòng Bùi Thư Ngôn.
"Còn sớm lắm, em ngủ thêm chút nữa đi."
Bàn tay to lớn của đối phương che mắt của cậu lại để chắn ánh nắng gần trưa chiếu vào mắt cậu.
Nghĩ tới lát nữa sau khi ba mẹ tới thì hai người họ không còn cơ hội chung giường chung gối nữa là Nhiễm Vũ Đồng lại không khỏi oán trách ngày quá dài, đêm quá ngắn, có hơi không nỡ ngủ.
"Anh nói thử xem khi nào ba mẹ em mới qua đây giao ban vậy?"
Cậu không rụt rè chút nào chớp chớp mắt làm cho lòng bàn tay Bùi Thư Ngôn ngưa ngứa.
"Không biết, nhưng anh đã nói với chú và dì là cố gắng đến chậm một chút rồi.
Bùi Thư Ngôn không rời tay đi, cong khoé môi ở nơi cậu không nhìn thấy được.
"Muốn cho em ngủ nướng."
Nhiễm Vũ Đồng suy tư vài giây rồi giả vờ kiếm chuyện: "Như vậy... có phải là không hay lắm không?"
"Sao lại nói vậy?"
"Phụ huynh nhà em cứ tưởng là em đang ngoan ngoãn ngủ thật, nhưng mà---" Cậu kéo dài giọng nói: "Em lại ở đây lén lút hôn môi với anh, như vậy có phải không hay lắm không?"
Bùi Thư Ngôn lập tức hiểu ra ngay, vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-long-qua-som/2824731/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.