Nhiễm Vũ Đồng cầm tờ giấy mỏng manh chứa đầy câu chữ chân thành kia, vừa có hơi muốn cười lại vừa có hơi muốn khóc.
Vừa chê anh không lãng mạn thì anh đã vụng về học theo mấy trò trong phim truyền hình, giả bộ mượn cớ xuống lầu thật ra là mua hoa tặng, lén dùng cây bút vừa mượn được để bộc bạch hết nỗi lòng mình, ngây thơ tới mức trông chả giống như anh tẹo nào.
Trách anh hay che giấu thì kể từ đó có gì anh cũng nói thẳng thắn hết ra, thậm chí ngay cả kính chiếu hậu bị trầy cũng phải gọi một cuộc tới, chỉ sợ rằng sẽ cô phụ lòng tin mình đã trao anh lần nữa.
Nhưng đồng thời thứ Nhiễm Vũ Đồng cảm nhận được nhiều hơn, đó là sự dịu dàng mọi lúc, sự quan tâm đáng tin, tương lai đã được lên kế hoạch hết mọi thứ, từng chi tiết đều đợi được câu trả lời cho riêng mình.
Khưu Niệm Vân cầm điện thoại đi ra ngoài cửa, nghe tiếng hình như là đang chuẩn bị truyền thụ những kinh nghiệm đổi mới trong giáo dục gia đình với phụ huynh bên đầu dây bên kia.
Nhiễm Vũ Đồng nhanh chóng giấu kĩ thư, tốn hết công sức mới với được một tay tới bên mép tủ đầu giường.
Để tránh không cho cậu chơi game, lướt video nên Bùi Thư Ngôn đã cố ý đặt điện thoại của cậu ở rất xa. Trước khi đi cũng không có đặt đồ lại về chỗ cũ, chắc là sợ mình bày trò trong lúc không có người.
Nhiễm Vũ Đồng gõ xuống dãy số mình đã thuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-long-qua-som/2824722/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.